Hai ông chú Nhiếp Chấn Hoành và Nhiệt Hợp Mạn chơi trốn tìm rõ lâu với hai bé gái có khi số tuổi chỉ bằng hàng đơn vị tuổi mình. Đến khi Cam Khả Khả và Y Na đều chơi mệt rồi, họ mới bàn bạc với nhau.
“Bông?” Nhiệt Hợp Mạn biết ý đồ của Nhiếp Chấn Hoành thì xua tay liền, “Không có không có, chú lấy của tôi hết rồi còn đâu!”
“Thì bác bỏ thêm ra đi!” Nhiếp Chấn Hoành cười mắng, “Lần trước xe tải hàng về, chính em dỡ giúp bác chứ ai, bác đừng tưởng em không thấy bao hàng tặng to đùng ấy nhé!”
Nói đoạn, Nhiếp Chấn Hoành lại giơ tay xoa đầu cô bé tóc xoăn đang nằm trong lòng Nhiệt Hợp Mạn, “Vả lại, dù có hết cũng không phải tại em, bé Y Na nhà mình mới là quân chủ lực đây này.”
“?” Y Na nghe thấy tên mình, thì dừng việc bện vòng hoa với đứa bạn, ngẩng đầu nhìn về phía chú Nhiếp ở đối diện.
“Y Na, con nói cho chú nghe con lấy bông làm gì được không?” Nhiếp Chấn Hoành cười tủm tỉm hỏi.
Nhiệt Hợp Mạn vừa nghe đã biết phen này toi rồi. Quả nhiên, Y Na nghe thấy từ “lấy bông” là y như được gạt công tắc hưng phấn, con bé nhảy xuống khỏi người bố, chạy lon ton vào buồng trong.
Nhiếp Chấn Hoành không hiểu mô tê gì cả, Nhiệt Hợp Mạn còn chưa kịp giải thích thì đã thấy con mình tung tăng chạy ra.
Còn ôm một con mèo bông béo ú trong lòng.
Bảo con mèo béo, là vì nó béo thật.
Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884049/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.