Lúc này Nhiếp Chấn Hoành cũng không định lên lầu ngay. Anh lấy chìa khóa nhà Lâm Tri ra, nhẹ nhàng vặn cửa căn phòng ở tầng 2.
Phòng khách nhà họ Lâm vẫn trống không, chẳng có đồ đạc trang trí gì. Nhưng Lâm Tri rất thích sạch sẽ ngăn nắp, nên khăn giấy và ly tráng men được bày đâu ra đấy trên chiếc bàn nhỏ trong phòng khách. Hai chiếc ghế duy nhất đã được cậu đặt song song vô cùng chỉnh tề. Dù vậy, ngồi ghế đấy cũng chẳng thoải mái gì. Nhiếp Chấn Hoành liếc cậu nhóc còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình, dứt khoát ôm vai cậu đưa về phòng ngủ.
Kiểu sắp xếp phòng ốc trong căn hộ của Lâm Tri hơi khác nhà Nhiếp Chấn Hoành. Nhà cậu hai phòng khách một phòng ngủ, chỉ có một phòng trong ấy là mở. Nhiếp Chấn Hoành đưa Lâm Tri vào ngồi lên tấm đệm trải ga in hoa nhí, mình thì đứng dậy ra ngoài rót nước cho bé con.
Món gà hầm tối nay hơi mặn, dễ khô mồm khô miệng.
Anh nhấc phích nước trong góc phòng khách lên lắc lắc, thấy còn non nửa bình thì rót ra cốc, nhưng lại không còn hơi ấm. Nhiếp Chấn Hoành thở dài, chẳng lẽ đây là nước đun từ hôm anh tới đưa bữa sáng lần trước?
Không uống được nước này, Nhiếp Chấn Hoành quyết định vào bếp đun ấm mới.
Trong lúc chờ nước sôi, anh lại quay về phòng ngủ. Lâm Tri đang ngồi trên giường, nhưng mắt lại hướng về ban công. Nhiếp Chấn Hoành nhìn đồng hồ, giờ đã qua 9 giờ, về lý thuyết thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884042/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.