Cuối cùng quyển truyện tranh kia vẫn bị Nhiếp Chấn Hoành để lại trong tiệm giày.
Vì nội dung trong đấy thực sự không thích hợp để làm tác phẩm nhập môn cho trẻ nhỏ —— vừa bắt cóc lại vừa trói buộc, anh đọc mà còn thấy da đầu tê rần, bởi vậy càng đừng nên để Lâm Tri đọc. Nhỡ em nó bắt chước theo thì biết làm sao?
Nhiếp Chấn Hoành còn nhớ hồi sáng mình xem tựa đề của mấy quyển còn lại ở nhà Lâm Tri, hình như có một quyển trong đấy trông khá là ngây thơ. Anh định tối nay đọc thử quyển đấy trước, ít nhất… sẽ không lột đồ nhau ngay khúc đầu đâu nhỉ?
Bấy giờ Nhiếp Chấn Hoành hẵng còn chưa biết rằng mình đã suy nghĩ quá đơn giản. Thông thường tựa đề của mấy quyển sách kiểu này sẽ không mấy liên quan đến nội dung bên trong.
Sau khi hai người giải quyết xong bữa tối đơn giản, Nhiếp Chấn Hoành vào bếp rửa bát trước, không để ý hướng đi của Lâm Tri lắm. Lúc anh dọn dẹp bếp xong trở ra thì bỗng phát hiện bé con của anh đã thay đồ ngủ, ngồi xếp bằng trên chiếc giường trong phòng ngủ của anh rồi!
“… Em đi lấy quần áo hồi nào thế?”
Cảnh này hơi bất thình lình, Nhiếp Chấn Hoành cứ cảm thấy như mình đang mơ.
“Vừa nãy á.” Lâm Tri vừa nói vừa nhấc chiếc chăn mình mang đến lên, để lộ một chồng truyện tranh bên trong, “Còn cầm theo sách nè!”
Nhiếp Chấn Hoành phải lau mặt ngay.
Xem ra tối nay không qua nổi đận này rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884017/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.