Chương trình dạy tối nay kéo dài rất lâu.
Tuy phần lớn “sân bãi” thực hành ở giai đoạn sau đều đổi qua người khác, nhưng điều ấy cũng chẳng hề ảnh hưởng đến khả năng tập trung và sự nhiệt tình với học tập của Lâm Tri tẹo nào.
Đến cuối, Nhiếp Chấn Hoành thật sự không chịu nổi việc học sinh của mình cứ nằm trên người mình vừa ngọt ngào vừa nũng nịu thực hành nghiên cứu, nên anh quyết định ôm cậu vào lòng luôn. Bàn tay lớn bao lấy mu bàn tay của Lâm Tri, cầm tay chỉ dẫn cho bé con cách tự quay tay cho bản thân rốt cuộc là thế nào.
Hôm sau, hai người ngủ nướng một bữa hiếm hoi.
Thật ra Lâm Tri đã thức giấc từ sớm theo đồng hồ sinh học của mình, nhưng vừa mở mắt dịch chăn, thì cậu lại cảm nhận được một bàn tay to đang đặt lên eo mình.
Nóng hầm hập, ấm áp.
Từ eo đến bả vai cậu đều có thể cảm nhận được sức nặng và nhiệt độ từ cánh tay của người đàn ông bên cạnh. Không nặng, nhưng lại tràn ngập hương vị thuộc về anh Hoành, khiến cậu an tâm vô cùng.
Tấm rèm dày cui che đi hầu hết ánh nắng ngoài kia, chỉ có một tầng sáng mỏng xuyên thấu vào, nhuộm căn phòng thành màu be xám khiến người ta thấy mơ màng buồn ngủ. Vì thế Lâm Tri cọ vào mé cổ Nhiếp Chấn Hoành, lại khép đôi hàng mi.
Cậu nghĩ bụng, ừm, dù sao anh Hoành cũng chưa dậy, cậu chợp mắt thêm một lát, rồi thức dậy chung với anh Hoành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884009/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.