Mấy ngày sau, Nhiếp Chấn Hoành dành phần lớn thời gian để làm đồ gỗ ở sân sau, giao cửa hàng trống không đã dọn dẹp sạch sẽ cho Lâm Tri để cậu vẽ tường.
Anh vốn tưởng cậu họa sĩ nhà anh sẽ phác mấy nét rồi bắt tay vào vẽ ngay, nào ngờ Lâm Tri lại không động bút vội, mà cầm di động và sổ vẽ chạy ra ngoài với Đỗ Tử Vân, như thể đang chuẩn bị làm gì vậy.
“Cháu chào cô ạ. Cô cho cháu hỏi cô đã từng sửa giày ở tiệm giày bên kia chưa ạ?”
“Chú, chú sửa đôi đang đeo luôn đấy ạ?”
“Vậy cháu có thể xin chụp giày chú một tấm được không ạ?”
“Bao giờ cô về nhà, phiền cô chụp giúp cháu đôi giày đấy rồi gửi cho cháu cô nhé?”
“…”
Những câu hỏi về cùng một chủ đề vang hết hang cùng ngõ hẻm trong khu tập thể cũ suốt mấy ngày liền. Ban đầu Đỗ Tử Vân còn chưa rõ Lâm Tri muốn làm gì, đến khi Lâm Tri miêu tả sơ cho cô nàng, cô nàng bèn chủ động đảm nhiệm vị trí người tiên phong xã giao, thu thập thông tin khắp nơi giúp Lâm Tri.
“Đậu má, không ngờ luôn nha, chụp được mấy trăm tấm liền!”
Sau khi nói chuyện với hầu hết hộ buôn bán và người dân đi ngang con phố này, Đỗ Tử Vân mới kéo Lâm Tri ngồi xổm trước tiệm cửa giày, vừa ăn thạch lạnh sùn sụt, vừa kinh ngạc lướt di động cảm thán.
(Thạch lạnh: Bingfen: Thạch rau câu với đá, topping cơm rượu, đậu đỗ, trái cây, bánh trôi chay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2883992/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.