Thực ra câu chuyện của Văn Nguyệt còn chưa kết thúc. Ít nhất là, chị vẫn chưa kể đến hướng đi và kết cục của kẻ xấu.
Nhưng lần này, người luôn có hứng thú với chuyện trò như Lâm Tri lại chẳng mấy tò mò với khoảng trống đáng ra phải được lấp đầy này. Khi bữa tối do Nhiếp Chấn Hoành làm chủ xị kết thúc, Cao Hải và Văn Nguyệt lái xe đi, đến tận lúc hai người đã quay lại nhà Nhiếp Chấn Hoành rồi, cậu vẫn không mở miệng gặng hỏi chi tiết này kia trong câu chuyện.
Nhưng ánh mắt cậu vẫn lưu luyến ở đôi chân Nhiếp Chấn Hoành.
Nói cho chính xác, là bên chân trái bị què do nhảy từ trên cao xuống của người đàn ông.
Thật ra Nhiếp Chấn Hoành đã để ý lâu rồi.
Lúc chủ động liên lạc với bạn bè cũ, còn sẵn lòng giới thiệu Lâm Tri cho họ, anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần tiết lộ quá khứ của mình cho người yêu.
Thật ra quá khứ của anh cũng chẳng có gì đáng xấu hổ, chẳng qua trước đây Nhiếp Chấn Hoành luôn không tìm được cơ hội thích hợp để chia sẻ. Anh cũng không có thói quen lấy thương tật trên cơ thể ra để bộc lộ điểm yếu của mình.
Nhưng bé con của anh hình như chẳng bao giờ nghĩ nhiều như thế. Cậu đã phơi bày trần trụi tất cả bí mật của mình trước mặt anh. Cậu chân thành thẳng thắn, tràn trề tin tưởng, lấy hết tất cả ra cho anh xem, chủ động đưa vết thương cho anh nhìn, chẳng hề phòng bị hay để ý tẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2883986/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.