🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Bé ngốc, em thay khóa là xong rồi còn gì?”



Ở đầu kia của thành phố, Nhiếp Chấn Hoành cũng nói với Lâm Tri câu tương tự.



Thời tiết chuyển lạnh, Nhiếp Chấn Hoành nghĩ bụng dạo này bé con toàn ngủ trong nhà mình, nên bảo sẽ xuống lầu mang ít quần áo ấm của Lâm Tri lên. Dù gì chín bỏ làm mười thì hai người cũng coi như đã sống chung rồi, anh cũng muốn sắm cho em người yêu mấy vật dụng hằng ngày còn thiếu nhân mùa mua sắm cuối năm, tiện thể lấp đầy nhà mình luôn. Anh sẽ mua hết những món đồ có thể nâng cao chỉ số hạnh phúc của hai người mà trước kia anh không thèm để ý.



Nhưng mà, khi Nhiếp Chấn Hoành chỉ lục ra được mấy chiếc áo len ít ỏi từ tủ quần áo nhà Lâm Tri, anh không kìm được lòng mình mà hỏi bé con, quần áo ngày xưa em mặc đi đâu hết rồi?



Dù mẹ của Lâm Tri không còn, nhưng Nhiếp Chấn Hoành vẫn thường xuyên nghe Lâm Tri nhắc đến bà. Thi thoảng ăn món gì đó quen thuộc, đôi lúc nhìn thấy nơi mình từng đi qua trên TV, khi thì là vì nghe được từ ngữ thân quen trong ký ức. Bé con cũng không giấu giếm việc mẹ đã qua đời, mà ngược lại, cậu đang sử dụng một phương thức khác để không ngừng tưởng nhớ người mà mình thương yêu nhất.



Cũng chính vì thế, nên Nhiếp Chấn Hoành hiểu rất rõ bà Lâm thương con trai đến mức nào. Một người mẹ như thế, không thể để đứa con quý báu của mình chịu rét vào mùa Đông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2883973/chuong-98.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thợ Sửa Giày
Chương 98: Đuổi đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.