🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhiếp Chấn Hoành bảo trả đũa, thì quả thật không nói chơi.



Hôm đó nghe Lâm Tri kể hết chuyện gia đình, anh đã có ý muốn gặp nhà bên đấy ngay. Đương nhiên, không chỉ gặp suông, anh còn muốn lấy lại những gì mà bé con nhà anh đáng được có, trả lại hết những nỗi tủi hờn mà bé con từng phải gánh chịu.



“Anh, lát anh diễn trước hay em diễn trước ạ?”



Lái xe nửa tiếng từ bờ Đông sang mạn Tây, cuối cùng chiếc bán tải cũng đậu hẳn lại trước cửa một khu dân cư phức hợp. Trước khi xuống xe, Cao Hải đeo kính râm lên, hỏi một câu ngớ ngẩn.



“… Không cần đâu.” Nhiếp Chấn Hoành ngắm nghía đứa em đầu trọc lông lốc, tay to đùng đùng, người như con gấu của mình, “Cứ phát huy bản sắc của chú mày là được.”



“Hở?”



“Được rồi, lát nữa anh cứ nghe theo Lão Nhiếp, chú ấy làm gì thì anh làm theo thôi.” Văn Nguyệt thì lại nhẹ nhàng nhảy xuống xe, vừa đi vào khu dân cư với hai người, vừa chỉ dẫn cho chồng mình.



“Ô kê, đảm bảo không thành vấn đề!” Cao Hải cười hớn hở, khí chất bất cần đời quanh người tan đi sạch sẽ.



Tuy khu phức hợp này đã được xây tương đối nhiều năm, nhưng quy hoạch cây xanh vẫn khá tốt. Dọc hai bên đường toàn là hoa cỏ, còn có một mảnh đất được dành riêng để đặt máy móc đồ chơi cho các hộ gia đình trong khu dân cư sử dụng. Giờ hẵng còn sớm, quanh đây chỉ có mấy cụ già đang tập thể dục trên máy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2883970/chuong-100.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thợ Sửa Giày
Chương 100: Cửa mở
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.