Lúc Lang Huy tỉnh lại phát hiện cả thân mình đều đau nhức, hắn cố gắng động đậy, mở mắt ra mới biết mình đang nằm trong một cái hang nhỏ bé chật chội. Dưới thân là chiếc giường nhỏ đơn sơ được làm bằng lá cây khô, xúc cảm không được mềm mại lắm gợi cho hắn nhớ lại một chút chuyện lúc trước. 
   
Hắn nhớ rõ, vì để tranh đoạt vị trí sói đầu đàn mà hắn đã liều lĩnh chiến đấu với Vua sói già trong bầy. Hắn còn quá trẻ, lại hết sức tự phụ vì sức mạnh quá mạnh mẽ của mình mà khiến hắn vô tình thua trong cuộc chiến và bị đuổi khỏi bầy sau khi bị đánh bại bởi Vua sói già. 
Lang Huy nghiến răng, âm thanh nghiến răng khiến mọi vật cảm thấy đau nhức. 
   
Rất tốt, hắn may mắn còn sống... Chờ vết thương lành hắn sẽ quay về đoạt lại ngôi vị Vua sói! 
  
Nhưng lúc này, hắn lại đột nhiên cảnh giác: Nơi này dường như là chỗ ở của tộc thú yếu đuối nào đó, trước đó hắn bởi vì bị thương mà ngất xỉu ở bên ngoài, vậy hiện tại là ai cứu hắn? 
   
Có một giọng nói yếu ớt vang lên: "Anh... Anh tỉnh rồi sao?" 
Lang Huy nâng đầu sói lên, trong con ngươi màu xanh hiện lên một bóng dáng nhỏ bé. 
   
Đó là một chú thỏ trắng xám nhỏ xinh xắn với một bên tai dựng đứng và một bên thì cụp xuống, trông đáng yêu vô cùng. 
Hắn mấp máy miệng, bỗng nhiên thấy bụng đói cồn cào. 
  
Bạch Nhiễm nhìn thấy tia sáng xanh lóe lên trong mắt sói của hắn khiến cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-soi-va-ngoc-trai/1204625/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.