Huỳnh Nam Phong dính líu đến bạo lực học đường, suýt bị cắt khỏi ban kỉ luật song chỉ tham gia đoạn cuối nên được miễn tội, vả lại làm gì có ai thấy em gái mình bị đánh cho bay mất răng mà không giận?
- "Nhưng nó liên quan gì đến Cao Phúc Minh?"
- "Đúng. Nó chả liên quan gì đến Cao Phúc Minh vì cậu ta chuyển vào lớp mình ngay sau khi Doãn Tú Kiệt chuyển đi, tức là học kì II lớp 10." Chu Đường Lâm trợn mắt: "Trần Mạnh Hưng có xu hướng thích người cùng giới từ nhỏ chứ không phải Cao Phúc Minh bẻ cong cậu ấy."
Chu Đường Lâm hừ lạnh nói:
- "Tôi cũng éo thể hiểu nổi tại sao em tôi lại đổ thằng đó được, phải biết Cao Phúc Minh số đào hoa đến mức nào, không lúc nào là bên cạnh không vắng người, thay bạn gái nhiều đến phát chán."
- "Cậu không ủng hộ hai người đó?"
Chu Đường Lâm thờ ơ:
- "Cao Phúc Minh có giống gay không?"
- "Không."
- "Vậy đó. Đơn phương khổ lắm."
Lê Thu Trà muốn nói lại thôi, chầm chậm cúi đầu, lặng lẽ xử lý nốt suất ăn của mình.
Bọn họ không kì thị đồng tính nhưng điều đó không có nghĩa bất cứ ai trong trường đều giống họ, đó không phải chuyện đáng đem ra thảo luận nơi công cộng.
Ăn xong cũng đã là 2 giờ chiều. Trần Mạnh Hưng để xe dưới tầng hầm trường nên về trước, Nguyễn Bảo Uyên ngồi sau xe đạp điện, theo hắn trở về.
- "Thực ra tôi thấy còn một điều then chốt trong câu chuyện ban nãy."
Nguyễn Bảo Uyên đột ngột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sen/1286254/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.