Ba người đi tới chùa Trung nhưng không thấy thành viên nào của lớpTài Năng ở đó nữa, tất cả bọn họ có lẽ đang trên đường lên chùa Thượng.Dù là nhóm cuối cùng nhưng sự hấp dẫn của ngôi chùa làm Linh say mê ngắm các kiệt tác của con người và thiên nhiên đến quên cả thời gian.
“Đây là một ngôi chùa rất độc đáo, ít nơi có được, một nửa gắn vào hang động, một nửa lộ thiên, chùa có 3 gian thờ Phật. LễPhậtxong ở Thượng Điện, bước lên 21 bậc đá là đến Động Tối. Đây là động chính,thâm nghiêm, tĩnh mịch, thiên nhiên đã miệt mài bao đời chau chuốt tỉ mỉ vô cùng tinh tế sắc sảo đến từng chi tiết nhỏ để tạo nên những ôngtiên, cô tiên, tiểu đồng, rồng lượn, rùa bơi, voi chầu, hổ phục...”. – Linh đọc cho hai người chút thông tin về chùa Trung từ cuốn cẩm nang du lịch.
“Người xưa có tâm hồn thật tinh tế phải không? Họ bỏ tiền ra để xây dựng lênnhững công trình làm đẹp cho đời, thật khác ngày nay người ta chi hàngtỉ đô la để xây lên những nhà tù.”, Trung lắc đầu uể oải, hẳn là cậu tađang nhớ tới cái nhà trọ rộng chín mét vuông của mình, một khoảng khônggian tù túng như vậy dùng để nấu nướng, ngủ nghỉ, học tập mà mỗi thánglại phải trả một khoản không nhỏ thì đúng là khiến người ta bất mãn.
“Mình cảm thấy về khiếu thẩm mĩ, cảm quan văn hóa, ứng xử xã hội con ngườingày nay ngày càng kém đi. Cũng phải, ngày xưa sự thấu hiểu văn hóa - xã hội là tiêu chí quan trọng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-san/2961891/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.