Qua theo dõi báo chí, Nam biết đứa bé đã được cứu kịp thời. Những bài phóng sự về cuộc sống đầy khó khăn của người thuyền chài trong cảnh “gà trống nuôi con” đã nhận được hàng ngàn sự giúp đỡ về cả mặt vật chất lẫn tinh thần. Chính quyền cũng hứa cấp cho người thuyền chài một ngôi nhà tình thương. Số phận may mắn đã đến với cha con người thuyền chài trong lúc mà họ không hề nghĩ tới. Còn đứa bé cũng đã được đến trường và chắc hẳn nó sẽ cảm thấy vô cùng tự hào vì mình đã được gặp gỡ người hùng của bao đứa trẻ.
Trong những ngày bi quan đến mức tuyệt vọng, hắn đã tìm lại được niềm vui sống từ giấc mơ của đứa bé và nước mắt người thuyền chài. Trước đây, hắn nghĩ sự nổi tiếng của Thợ Săn chẳng qua là vì tính tò mò của dân chúng. Nhưng bây giờ hắn đã nghĩ khác, với những người như đứa bé kia chẳng hạn, Thợ Săn là một niềm tin vào một điều gì đó tốt đẹp và công bằng. Bây giờ, hắn thấy việc tồn tại của Thợ Săn là cần thiết để bảo vệ những con người yếu đuối đó.
Đồng thời, việc làm sống lại Thợ Săn, cũng giúp Nam tìm được một giải pháp cho vấn đề đang bế tắc của mình. Một giải pháp cực kỳ nguy hiểm nhưng lại có thể nhanh chóng giúp hắn đạt được mục đích, đó là dùng Thợ Săn làm “mồi câu”. Bằng cách này hắn có thể nhanh chóng xác định được những kẻ đã tạo ra hắn, một lựa chọn nguy hiểm nhưng trên đời này có cuộc chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-san/2961876/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.