"Rốt cuộc ngươi là người của ai?" Thái Thần hỏi lại lần nữa, "Cho dù chết, cũng phải để ta chết minh bạch."
"Ngươi không có tư cách chết minh bạch." Triệu Việt ngữ điệu lạnh như băng.
"Phải làm thế nào mới có thể tha cho ta?" Thái Thần dần dần lùi lại.
"Hại nhiều hài tử vô tội như vậy, chết một vạn lần cũng không đủ." Triệu Việt nắm chặt chuôi Tế Nguyệt đao, "Ngươi hết đường trốn rồi."
"Sở Thừa chạy thoát, ta có thể giúp ngươi dụ hắn ra mặt." Nghe hắn nói như vậy, Thái Thần đã đoán được có lẽ hắn là người của triều đình, vì thế nói chuyện càng lớn tiếng hơn vài phần, "Hoàng thượng tất nhiên cũng muốn bắt hắn, ta chỉ cầu có thể miễn tội chết." Khi nói chuyện, Thái Thần bất động thanh sắc lui về phía sau một bước, đột nhiên cả người đều đánh sang bên phải, ầm ầm ấn xuống cơ quan phía sau đá ngầm.
Mấy trăm mũi tên từ trong bờ cát mềm mại đột nhiên bắn ra, chằng chịt kín mít không có một kẽ hở. Triệu Việt nhún người nhảy đến giữa không trung, lưỡi đao trong tay phát ra hàn quang lóng lánh giữa bóng đêm, tiếng va chạm thiết khí không dứt bên tai, chỉ trong giây lát, tiễn phong dĩ nhiên đồng loạt bị chém đứt, hỗn độn rớt xuống trên bờ cát.
"Thân thủ rất nhanh." Ảnh vệ theo Chu Mộ Bạch đuổi tới, sau khi nhìn thấy cũng hơi giật mình. Đao pháp của Triệu Việt không tính tinh diệu, bắt đầu đến chuyển hợp thậm chí nhìn qua hơi thô ráp lỗ mãng, nhưng rất nhanh, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149502/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.