Vưu Đại Dư đang ở thư phòng cùng khách nhân nghị sự, nghe được quản gia đến báo nói Ôn đại nhân tới cửa, còn cho là mình lãng tai nghe lầm: "Ai?"
"Ôn đại nhân Ôn Liễu Niên trong triều." Quản gia lại lặp lại một lần, "Còn có Trương đại nhân Trương Uẩn."
Đi cùng với Trương Uẩn? Vưu Đại Dư khẽ nhíu mày, sai người đem khách bên này đưa đến thiên thính uống trà, còn mình thì đến tiền thính xem đến tột cùng.
"Vưu đại nhân." Ôn Liễu Niên buông chén trà cầm trong tay, cười tủm tỉm chào hỏi.
Trương Uẩn đứng ở bên cạnh hắn, trong lòng có chút thấp thỏm.
"Sao hôm nay Ôn đại nhân lại rảnh rỗi đến đây vậy?" Vưu Đại Dư cười bước lên nghênh đón, "Cũng không báo trước một tiếng, ta cũng có thể chuẩn bị Nga Mi Phiêu Tuyết thượng hạng."
"Vưu đại nhân khách khí." Ôn Liễu Niên thành khẩn nói, "Bây giờ chuẩn bị cũng không muộn."
Trương Uẩn suýt nữa bật cười thành tiếng.
Vưu Đại Dư cũng sửng sốt một chút, sau khi phản ứng kịp, vội vàng sai người đi pha trà.
Ai cũng biết, vị Ôn đại nhân này tuy nói là điều nhiệm từ địa phương đến Vương Thành, ở trong triều không có bất cứ thế lực nào, thậm chí ngay cả chức quan chính thức cũng không có, nhưng thật sự là hồng nhân trước mặt Hoàng Thượng. Chức vị Thừa tướng vẫn để trống, không cần nghĩ cũng có thể biết rõ tương lai là muốn để cho ai, tất nhiên không ai dám dễ dàng đắc tội.
"Ôn đại nhân tìm ta có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149399/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.