"Này..." Nhìn thấy Ôn Liễu Niên lập tức bước ra cửa, lão bản khách điếm trong lòng sốt ruột, vốn dĩ muốn chạy ra ngoài đuổi theo, lại bị Triệu Việt giữ chặt, "Không sao."
"Vẫn là mau gọi người kia trở về đi." Lão bản dậm chân nói, "Bên ngoài quả thật đang nháo quỷ a." Đây chính là người trong giang hồ, sao lại không nghe người ta khuyên bảo.
Bên ngoài cuồng phong gào thét, Ôn Liễu Niên nhìn nhìn bốn phía, chỉ thấy tuy nói vừa mới qua giờ cơm trễ một chút, từng nhà đều đã đóng chặt cửa phòng, thậm chí ngay cả đèn lồng cũng có rất ít, một mảnh yên tĩnh không tiếng động, an tĩnh đến không bình thường.
"Có lạnh không?" Triệu Việt hỏi, "Bản thân còn đang sinh bệnh, đừng hứng gió lạnh quá nhiều."
"Không sao." Ôn Liễu Niên nói, "Ta muốn đi dạo trong thành một chút."
Triệu Việt gật đầu, vươn tay sửa lại áo choàng cho hắn: "Nhìn sắc trời hình như là sắp mưa rồi, qua một lúc thì trở về, nếu ngươi muốn biết đến tột cùng, thời điểm trễ một chút ta đi ra ngoài xem thử là được."
Ôn Liễu Niên cùng hắn tay trong tay, cùng nhau dọc theo ngã tư đường chậm rãi đi bộ, từ thành Đông đi đến thành Tây, một đường cũng không có dị động gì, đừng nói là nháo quỷ, ngay cả mèo hoang cũng không có một con.
"A nha, nhị vị xem như trở lại." Lão bản còn đang ở sau quầy chờ, nhìn thấy hai người vào cửa, rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm .
"Không phải nói đang nháo quỷ sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149322/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.