Lúc dùng cơm chiều, Triệu Việt vẫn như cũ cầm bát đút hắn, trải qua vài ngày luyện tập, công lực đút cơm của Triệu đại đương gia là đột nhiên tăng mạnh, không chỉ biết thay phiên múc thịt cùng với thức ăn, còn sẽ chủ động hỏi muốn uống canh hay không.
Ăn xong hai chén cơm, Ôn Liễu Niên hài lòng ợ một cái, "Đa tạ."
Triệu Việt giúp hắn lau miệng, suốt ngày ngồi bất động, ngược lại là hoàn toàn không ảnh hưởng sức ăn, ăn một ngụm cũng không ít.
Ôn Liễu Niên đứng lên, "Ta ngủ một lát."
Triệu Việt quả thực muốn quỳ lạy hắn, "Vừa ăn xong liền ngủ a?" Còn ăn nhiều như vậy.
"Không có biện pháp." Ôn Liễu Niên nói, "Ngươi lại không cho ta hỏi công sự, tỉnh cũng không có việc gì làm."
"Ngoại trừ công sự, những chuyện còn lại không muốn hỏi sao?" Triệu Việt nắm chặt y phục hắn, "Hiện tại không được ngủ."
Ôn Liễu Niên nhanh chóng nói, "Vậy chuyện cương thi sao rồi?"
Triệu Việt: ...
Ngươi quả thật đúng là sẽ tận dụng triệt để.
Ôn Liễu Niên bổ sung, "Còn có vài khối thi thể kia nữa."
Triệu Việt nói, "Vẫn là giống như lúc trước, cũng không có quá nhiều tiến triển."
Ôn Liễu Niên lại nói, "Ta khi nào mới có thể trở về?"
Triệu Việt nói, "Những lời này ngươi lập lại ít nhất cũng có hai mươi lần."
Ôn Liễu Niên nói, "Ta là mệnh quan triều đình -- "
"Cầm bổng lộc triều đình, tất nhiên phải vì dân chúng mà làm việc." Triệu Việt nói tiếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149235/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.