Tuy rằng rất muốn ở lại thư phòng tiếp tục xử lý án kiện, bất đắc dĩ Triệu Việt nhìn qua thật sự rất hung, cho nên Ôn Liễu Niên cuối cùng vẫn là thỏa hiệp, đặt chân gà xuống rồi lau tay, "Vậy ta trở về ngủ một lúc."
"Sao lại ăn ít như vậy?" Triệu Việt nhíu mày, cư nhiên ngay cả chân gà cũng chưa ăn xong.
Ôn Liễu Niên thành thật nói, "Không có khẩu vị."
"Không có khẩu vị cũng phải ăn." Triệu đại đương gia đúng mức thể hiện khí chất thổ phỉ.
"Nhiều mỡ." Ôn Liễu Niên nói.
Triệu Việt nói, "Mỡ nhiều mới chín thịt."
Ôn Liễu Niên đáy mắt tràn ngập "Nhiều mỡ, ta chính là không muốn ăn... không muốn ăn.... không muốn ăn... không muốn ăn".
Triệu Việt đành phải nhẫn nại hạ tính tình, "Vậy ngươi muốn ăn cái gì?"
Ôn Liễu Niên hỏi, "Nhất định phải ăn sao?"
Triệu Việt nói, "Đúng vậy !"
Ôn Liễu Niên đành phải nói, "Vậy thì cháo trắng."
Triệu Việt đi vòng trở về Thượng phủ.
Mọt sách quá nhiều tật xấu, ăn một bữa cơm còn đòi hỏi như vậy.
Đúng lúc buổi sáng phòng bếp có nấu cháo trắng, Triệu Việt hâm một chén bỏ vào trong hộp đồ ăn, lúc ra ngoài thì dừng lại, quay trở về bỏ thêm một đĩa dưa chua.
Lục Truy từ một nơi bí mật gần đó cảm khái, "Không nghĩ tới đại đương gia còn có thể có thời điểm biết săn sóc như vậy."
Ám vệ lập tức che miệng của hắn, không được lên tiếng a, chúng ta còn muốn xem náo nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149223/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.