Đêm khuya, người ở hội đèn lồng từ từ tán đi, đoàn người Ôn Liễu Niên cũng cáo biệt với Triệu Việt và Lục Truy, đồng thời nhiệt tình mời sau này tới phủ nha làm khách.
Lục Truy giơ kẹo nặn cười nói, “Đây là tất nhiên.”
“Cáo từ.” Ôn Liễu Niên siết chặt áo bông.
Triệu Việt nói, “Cáo từ.”
Ám vệ ánh mắt tràn ngập chờ mong, thật sự không cần nhiệt tình ôm nhau một cái sao, đối mặt với ly biệt, thường là các loại lưu luyến không rời mà.
Triệu Việt xoay người lên ngựa.
Ám vệ nội tâm thật đáng tiếc.
Ôn Liễu Niên cười tủm tỉm đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng hai người dần biến mất, rồi mới trở về phủ nha.
Dưới chân núi Triêu Mộ nhai, Triệu Việt cùng Lục Truy xoay người xuống ngựa.
Người trông coi vội vàng mở cửa.
Hai người đi vào trong.
Triệu Việt dừng bước lại, liếc mắt nhìn Lục Truy một cái, “Ngươi rất thích thứ đồ này?”
“Ngược lại cũng không phải.” Lục Truy giơ kẹo nặn nói, “Chỉ là lúc trước Ôn đại nhân nói, đây là đồ của Đại đương gia, bảo ta phải cố gắng cầm.”
Triệu Việt lông mày nhảy lên hai cái, “Vứt đi.”
Lục Truy nói, “Thật xa mới mang về, vì sao phải vứt bỏ trước cửa nhà?”
Triệu Việt: …
Lục Truy cầm kẹo nặn bình tĩnh bước vào, đem nó đặt lên bàn trong phòng ngủ Triệu Việt.
Một con rồng lớn màu vàng đang cưỡi mây đạp gió, rất là hừng hực khí phách, vừa nhìn liền biết tuyệt đối không phải vật trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149185/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.