“Một môn phái võ lâm Miêu Cương ở Vân Nam, muốn ngàn dặm xa xôi tới thành Thương Mang này giúp quan phủ tiêu diệt thổ phỉ?” Mộc Thanh Sơn nghe vậy buồn bực.
“Sư gia cũng cảm thấy không hợp lý?” Ôn Liễu Niên nhìn hắn.
“Đâu chỉ là không hợp lý.” Mộc Thanh Sơn nói, “Nghe qua giống như là không đáng tin chút nào.” Hoàn toàn giống như là người điên đang hồ ngôn loạn ngữ.
“Không sai.” Ôn Liễu Niên gật đầu, “Tuy triều đình cùng môn phái võ lâm cũng sẽ thường thường liên thủ, nhưng phần lớn là dưới một tình huống hợp tình hợp lý, Mục gia trang không có chuyện gì mà ân cần như vậy, chín phần là đang ôm mục đích khác.”
“Trong thư có nói đến gì khác không?” Mộc Thanh Sơn hỏi.
“Ngược lại là không có" .Ôn Liễu Niên nói, “Chỉ nói nếu chúng ta nguyện ý, vậy thì viết một phong thư giao cho dịch quán, đợi đến đầu xuân sang năm, đệ tử Mục gia trang sẽ tới thành Thương Mang này.”
“Đại nhân nghĩ thế nào?” Mộc Thanh Sơn cầm lấy phong thư nhìn qua một lần, “Thái độ của đối phương dường như là rất thành khẩn.”
“Bây giờ không cần gấp gáp ra quyết định.” Ôn Liễu Niên nói, “Huống hồ loại chuyện trong chốn giang hồ này, có lẽ trước tiên nên thỉnh giáo Thượng bảo chủ một chút cho thỏa đáng.”
“Thỉnh giáo ta cái gì?” Thượng Vân Trạch đẩy cửa bước vào, vừa vặn nghe được câu này.
“Liên quan với Mục gia trang ở Miêu Cương.” Mộc Thanh Sơn hỏi, “Bảo chủ từng nghe qua chưa?”
“Xem như là môn phái lớn số một số hai ở Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/120504/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.