Minh An tỉnh dậy là đã cách giờ thi đấu gần 5 tiếng rồi. Đầu cậu nhức không thôi, ôm đầu mình lại rồi chìm đắm vào chăn ấm.
Đình Phong đi vào, anh nhẹ nhành ngồi xuống bên cạnh cậu.
- Em An ngoan, dậy đi nào. - Đình Phong dùng lực vừa phải vỗ vỗ eo cậu.
- Anh ơi… đầu em đau quá. - Minh An đưa mắt ra khỏi chăn nhìn Đình Phong.
Đình Phong cười mỉm, đỡ người em dậy.
- Em ăn cháo đi, để anh xoa bóp đầu cho em nhé.
- Vâng. - Minh An cầm lấy chén cháo Đình Phong vừa mới đưa qua.
Cậu ngoan ngoãn ngồi ăn và cho anh xoa bóp, đầu cậu cũng đã đỡ hơn đôi chút. Bỗng dưng ngoài cửa có tiếng gõ.
- Anh Phong ơi, anh có ở trong đó không ạ? Em là Đăng Khôi đây.
Minh An nghe được tiếng tặc lưỡi nhỏ của anh, cậu quay đầu nhìn Đình Phong đã thấy anh dùng vẻ mặt khó chịu nhìn ra ngoài cửa. Thấy cậu nhìn mình, anh cũng thu lại vẻ mặt đó mà đổi lại gương mặt ôn hòa dịu dàng thường thấy từ anh.
- Anh ra ngoài tí nhé? Em An ăn giỏi đó, anh quay lại là phải thấy em ăn xong rồi đấy. - Đình Phong hôn lên tay Minh An rồi bước đi.
Ra đến ngoài cửa, khuôn mặt ôn nhu lúc nãy liền biến mất, chỉ còn lại vẻ mặt lạnh lùng thường thấy của Đình Phong khi thiếu vắng cậu trợ thủ.
- Có chuyện gì?
- Em… có ý định trong trận đấu tối nay muốn lên đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-nho-cua-tuyen-thu/3394287/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.