Một tháng trôi qua rất nhanh, thoáng chốc chỉ còn 5 ngày nữa là tới ngày thi đấu đầu tiên của cậu. Bây giờ cả đội phải dọn đồ sang Trung vì giải năm nay tổ chức ở sân nhà Trung Quốc. Cũng sẵn tiện đi chơi khuây khỏa.
Cậu tung tăng dọn đồ, không quên gối ghiền của mình đi theo.
- Em đã 21 rồi mà còn dùng gối ôm mới ngủ được đó hả?
- Có sao đâu ạ? - Cậu chớp chớp mắt nhìn anh, vì sao 21 tuổi không được có gối ghiền? Bộ xài gối ghiền là xấu lắm hả?
Anh cũng bất lực chả biết trả lời như thế nào, đành phải kéo vali đi ra ngoài. Minh An thấy vậy liền nhanh chóng xếp đồ vào vali rồi cũng đi theo anh. Xuống xe, cậu anh và anh Trí đã ngồi yên vị trên xe. Chỉ chờ có đôi bạn trẻ kia.
10 phút sau, Thiên Ân và Minh Quân cũng lết xác xuống lầu. Thiên Ân mệt mỏi lựa chỗ ngồi kế bên Minh An rồi dựa đầu vào vai cậu.
- Aaa, dậy sớm mệt quá à. Mà chuyến đi này cũng có chị Mai đi cùng hả? - Thiên Ân nhìn lên ghế phụ thì thấy vợ Đức Trí. Kể ra, bé và chị dâu rất thân thiết với nhau. Đức Trí và Mai cũng chỉ mới cưới nhau khoảng chừng 2 năm, lúc ấy người đầu tiên bắt chuyện với chị trong gaming house là Thiên Ân. Nên lúc ấy, mỗi lần có đồ ăn ngon, chị dâu đều dành cho đứa em bé bỏng này.
- Chị Mai chưa đi Trung bao giờ nên muốn đi cùng anh em, với lại cũng muốn đi để cỗ vũ.
Chị Mai gật đầu chào, Minh An là lần đầu gặp nên cũng thân thiện chào lại. Chị không thuộc dạng đẹp nứt vách, nhưng nhìn chị lại có rất điều điểm riêng, nhìn cũng gây ấn tượng sâu sắc. Chị có nốt ruồi dưới mắt giống Thiên Ân. Gương mặt cũng rất phúc hậu.
- Hình như đây là Farah nhỉ? Thật sự là rất giống thỏ luôn đó! - Chị dâu nhìn cậu cảm thán. Giọng chị rất hay, anh Trí cũng có lần nói chị đang là giáo viên thanh nhạc cho trường nào đó. Đến bây giờ được nghe thì cậu thật sự rất mê chất giọng ngọt ngào của chị.
- Dạ vâng em cảm ơn.
- Haha, em gọi nó là thỏ cũng được. Bây giờ cả gaming house ít ai gọi nó là Farah hay Minh An nữa, chỉ là Thỏ con hay Thỏ nhỏ à. - Đức Trí vừa lái xe vừa nhìn vợ mình.
- Vậy chị gọi em là Thỏ được không?
- Dạ được, chị cứ tự nhiên. - Cậu cũng không bài xích với cái biệt danh ấy nữa, cũng tự coi đó là chất riêng của mình. Cái suy nghĩ đi niềng răng cũng biết mất từ bao giờ.
Đến sân bay, họ tới sớm hơn dự kiến 30 phút. Chọn một chỗ mà ngồi xuống. Cậu vào Rabbit cũng đã một tháng nhưng mới hôm qua mới được nhận áo thi đấu. Khi nhận được áo từ tay của anh Phú, cậu thật sự rất vui. Luôn nhìn cái tên đằng sau lưng áo - Farah. Cậu chụp hình rồi gửi qua cho bố mẹ xem. Bố mẹ cũng lấy cái hình đó của cậu mà up lên mạng khoe.
: Con trai lớn rồi, thi đấu tốt nhé. Bố mẹ luôn ở phía sau cổ vũ cho con!
Đó cũng là lần đầu tiên mà ông bà đăng thứ gì đó lên mạng xã hội. Cũng là lần đầu tiên được nhiều người chú ý đến, sau khi vừa đăng tải một giờ đã nhận được tương tác khủng từ người hâm mộ của Rabbit và Minh An.
Cậu ngồi trên hàng ghế ở sân bay lướt xem mấy bình luận ở bài viết của bố mẹ, cậu luôn tự hào về hai người. Họ luôn là nguồn động lực để cậu tiến lên phía trước.
Đình Phong ngồi kế bên chỉ cười thầm không nói gì, Thiên Ân thì cùng cậu xem những bình luận ấy. Bé luôn cảm thán về bố mẹ cậu.
- Bố mẹ anh dễ thương thật ấy, hai bác còn đăng hẳn cái áo tên anh rồi cổ vũ anh nữa. Anh sướng quá à.
- Hì, cảm ơn em.
- Mấy đứa ơi tới giờ lên máy bay rồi!
Sáu người họ cùng nhau đi vào cửa. Lần đầu tiên Minh An cảm thấy run như thế, cậu vẫn luôn tự trấn an bản thân, và luôn trau dồi mình từng ngày chỉ để cho mùa giải năm nay. Minh An cũng rất sợ vì mình mà mọi người thua, nên luôn hoàn thiện bản thân. Từ cái acc quèn rank Bạch Kim mà Tùng Lâm cho cậu, bây giờ cái acc đó cũng đã lên Chiến Tướng.
Lên máy bay, Minh An tìm đúng số ghế của mình rồi ngồi xuống. Kế bên cậu cũng là Đình Phong, AD của cậu. Trong một tháng qua, fan của Rabbit cũng đã chứng kiến nhiều màn " tỏ tình " của Đình Phong dành cho SP của mình. Họ không còn thấy Đình Phong luôn lạnh lùng, cáu gắt mà lại thấy một người dịu dàng, ôn nhu với Thỏ con nhà Rabbit. Cậu với Đình Phong cũng thân với nhau hơn, nếu có skin mới Đình Phong luôn ngỏ ý muốn tặng cậu.
Dần dần, Minh An cảm thấy mình hình như rung động với người này rồi. Cậu luôn là người rung động với những hành động nhỏ nhặt, nhưng Đình Phong luôn dành cho cậu những hành động ấy.
Minh An không cần một mối quan hệ, chỉ cần họ luôn sát cánh bên nhau, đó là điều mà Minh An muốn. Nếu Đình Phong có bạn gái, cậu cũng thật lòng mà chúc phúc cho họ. Minh An biết, hành động đó cũng chỉ là do anh quý cậu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]