Một tháng trôi qua rất nhanh, thoáng chốc chỉ còn 5 ngày nữa là tới ngày thi đấu đầu tiên của cậu. Bây giờ cả đội phải dọn đồ sang Trung vì giải năm nay tổ chức ở sân nhà Trung Quốc. Cũng sẵn tiện đi chơi khuây khỏa.
Cậu tung tăng dọn đồ, không quên gối ghiền của mình đi theo.
- Em đã 21 rồi mà còn dùng gối ôm mới ngủ được đó hả?
- Có sao đâu ạ? - Cậu chớp chớp mắt nhìn anh, vì sao 21 tuổi không được có gối ghiền? Bộ xài gối ghiền là xấu lắm hả?
Anh cũng bất lực chả biết trả lời như thế nào, đành phải kéo vali đi ra ngoài. Minh An thấy vậy liền nhanh chóng xếp đồ vào vali rồi cũng đi theo anh. Xuống xe, cậu anh và anh Trí đã ngồi yên vị trên xe. Chỉ chờ có đôi bạn trẻ kia.
10 phút sau, Thiên Ân và Minh Quân cũng lết xác xuống lầu. Thiên Ân mệt mỏi lựa chỗ ngồi kế bên Minh An rồi dựa đầu vào vai cậu.
- Aaa, dậy sớm mệt quá à. Mà chuyến đi này cũng có chị Mai đi cùng hả? - Thiên Ân nhìn lên ghế phụ thì thấy vợ Đức Trí. Kể ra, bé và chị dâu rất thân thiết với nhau. Đức Trí và Mai cũng chỉ mới cưới nhau khoảng chừng 2 năm, lúc ấy người đầu tiên bắt chuyện với chị trong gaming house là Thiên Ân. Nên lúc ấy, mỗi lần có đồ ăn ngon, chị dâu đều dành cho đứa em bé bỏng này.
- Chị Mai chưa đi Trung bao giờ nên muốn đi cùng anh em, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-nho-cua-tuyen-thu/3394259/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.