Không biết Thỏ ngốc không biết nghe phong phanh lời của ai, suốt mấy ngày qua đều cự tuyệt anh không cho anh vọng động, chỉ cần anh quá phận sẽ bĩumôi, nước mắt lưng tròng, hại anh nhìn thấy bóng dáng yểu điệu đi qua đi lại mà không ngoạn được, tà khí đã tích tụ dưới bụng một phen.
Trong lòng cũng âm thầm nghiến răng nghiến lợi, nếu tra ra được người nào,chắn chắn anh sẽ không bỏ qua dễ dàng cho người đó. Tính bụng để thángsau sẽ làm đám cưới, nhưng ngặc nối bản thân anh lại không nhịn được rục rịch, liền đẩy nhanh một nửa quá trình. Để sớm ngày chung giường chunggối danh chính ngôn thuận làm người đàn ông của cô.
Mãi đến haituần sau, hai người mới bước vào lễ đường, tuyên thệ ước nguyền sốngcùng nhau tới răng long đầu bạc, lại trải qua một phen đám tiệc, anhtranh thủ chuốc Thỏ ngốc say túy lúy, tối nay về sẽ khiến cô thoải máimột phen.
Nửa chừng hai người Hoắc Tổng một nhà lại đột nhiên về vội, nói là Vân cảm thấy không ổn, sau đó ngay tại đám cưới của haingười họ, Tề tiên sinh bên kia liền chẩn đoán ra Vân có thai, nhất thờiHoắc Đại cao hứng, anh đương nhiên cũng cao hứng, trong lễ cưới lại cóđược tin mừng như vậy không phải là nói anh và cô cũng sớm ngày có embé.
Nhưng suy đi tính lại cho cùng, người tính không bằng trời tính...
“ A Lăng? Hức... Chúng ta về rồi sao?” Đường Tịch Mai cọ đầu vào hõm vaianh ngắc ngư hỏi. Cánh tay yếu ớt vô lực vòng qua cổ anh, mặc cho anh bế một đường từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-ngoc-diu-dang-cua-sac-lang/1533464/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.