“ Đừng mà...” Côrên xiết, nhưng bàn tay đang chu du trên người vẫn còn chưa ngừng lại,bờ môi xinh đẹp vẫn bị người ta chiếm cứ, trong lòng muốn bản khángnhưng bản thân lại vô lực. Cô muốn đẩy cánh tay đang dao động trên người mình ra, muốn tránh bản thân khỏi môi miệng tập kích, muốn cất tiếngkêu cứu nhưng rồi lại không thể, muốn lấy tay bịt đi ánh mắt gian tà kia nhưng vô phương hoạt động. Tiếng nấc nghẹn ngào cứ bậc ra xen lẫn trong nụ hôn triền đầy bá đạo, cô cảm thấy thật bẩn, cảm thấy đáy lòng chuaxót.
Chẳng nhẽ bản thân cứ để mặc bị người chi phối như vậy sao?
Nhìn thấy vẻ không tình nguyện của cô, tên đàn ông càng thêm khoái trá,tiếng cười khục khặc, pha vài phần lạnh lùng như một loại ma âm đánhđộng vào màn nhĩ cô, khiến nỗi sợ trong lòng cô càng lúc càng tăng lên.Đem ngón tay lả lướt từ môi xuống cằm, xuống cổ, xuống xương quai xanh,ánh mắt anh híp lại một người chậm chạp thưởng thức da thịt mẫn cảm. “Cô có biết cảm giác của Mộ Lăng khi thấy cô ăn mặc như vầy là thế nàokhông?” Ngón tay chạy đến sau cổ cô, tìm thấy mối nối, nhẹ nhàng kéo ra, đem vạt áo yếm đắp hờ trên ngực.
“ ...” Cô không đáp. Nụ cười trên môi anh càng sâu.
Từ trong túi, lấy ra một chiếc điện thoại, chọn công cụ máy ảnh, anh nhìncô, trên môi nở nụ cười ti bỉ. “ Mộ Lăng cũng là đàn ông thôi. Anh ta sẽ thích cơ thể phụ nữ, sẽ thích làm như vầy với cô.” Nói rồi chậm chạpcuối người hôn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-ngoc-diu-dang-cua-sac-lang/1533456/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.