Ngại là Văn Hành còn đang trước mặt, cho dù trong lòng Dung Khê nghĩ vậy nhưng cũng phải kiềm chế lại. Sau đó, Dung Khê nhìn chằm chằm vào miếng hoành thánh còn chưa kịp ăn ở trong bát, cậu lại gắp lên lần nữa, rồi cẩn thận nghiêm túc mà ăn đi.
Văn Hành nói với Dung Khê: "Đúng rồi, các em tập huấn quân sự mấy ngày?"
"Bảy ngày." Dung Khê vâng lời đáp lại.
Văn Hành lấy di động ra kiểm tra một chút về thời tiết của tuần sau, thoáng không vui nhíu mày. Đây là cái thời tiết quái quỷ gì thế, nắng càng ngày càng gắt hơn. Tiếp đó, Văn Hành liếc mắt nhìn trộm Dung Khê một cái, làn da mướt như là được làm từ làn nước vậy. Vì thế, tâm tình Văn Hành càng không tốt.
Bên này Dung Khê thấy Văn Hành không nói chuyện nữa, cậu có thể cảm giác được Văn Hành không vui lắm. Khi ở nhà cần nhìn mặt đoán ý nhiều rồi nên Dung Khê đặc biệt có khả năng chú ý đến sự thay đổi cảm xúc của người khác, nhất là cảm xúc không vui này. Dung Khê đoán rằng có phải Văn Hành cảm thấy tập huấn quân sự bảy ngày thì hắn không có thời gian huấn luyện nên mới không vui?
Dung Khê quyết định trong thời gian học quân sự sẽ tìm tài liệu liên quan học tập trước, sau này tránh khỏi cản trở Văn Hành.
Vì thế, hai người với hai mạch suy nghĩ khác nhau yên ổn ăn xong bữa sáng. Văn Hành cũng chưa quên phải cùng Dung Khê đi làm thẻ cơm. Nơi làm thẻ cơm ở bên cạnh căn tin nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-muon-an-co-gan-hang/1035293/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.