Cuối cùng theo ý kiến của Nhạc Quỳnh Quỳnh, bốc thăm quyết định xem đứa bé theo họ ai.
Kết quả bốc thăm ra “Nhạc”.
Trước khi sinh bé con hai người họ đã nghĩ ra rất nhiều cái tên, con trai có, con gái có. Nhạc Quỳnh Quỳnh vì cái tên thật của mình mà nghĩ đủ tên hay cho bé con, không muốn bé con đến nỗi như mình, từ nhỏ đã bị cười nhạo.
Cô tức giận kể cho Ninh Tây Cố chuyện lúc nhỏ mình trải qua: “Lúc em mới học viết chữ, em hay viết sai chữ “Mỹ”, hay quên viết nét ngang, có một lần lại viết sai, cô giáo vì muốn cho em một bài học, nói em viết sai tên, cho 0 điểm, trên đường về nhà em vừa đi vừa khóc, khóc cả đoạn đường.”
“Lúc nhỏ em gầy xơ xác, cũng chẳng có tâm tư gì về làm đẹp, em suốt ngày ra ngoài chạy loạn, phơi nắng đến mức da đen xì, mấy đứa con trai trong lớp trêu chọc em nói em như hạt đậu đen héo mà lại tên là “Mỹ Lệ”. Ngày nào em với bọn họ cũng đánh nhau, lại còn trở bà trùm đanh đá trong trường”
“Cứ mỗi lần em tự giới thiệu tên mình, mọi người phía dưới đều cười trộm… Từ nhỏ đến lớn đều vậy. Mặc dù em biết bố mẹ gửi gắm nguyện vọng tốt đẹp vào cái tên này, nhưng ở vị trí đứa trẻ mà nói thực sự rất uất ức.”
Ninh Tây Cố: “Được, vậy chúng ta đặt cho bé yêu cái tên dễ nghe, vừa có nội hàm nhưng lại vừa không khó viết.”
Nhạc Quỳnh Quỳnh: “Anh thấy cái nào được?”
Ninh Tây Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-hoa-dao/649769/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.