Cơn tức không biết từ đâu xuất hiện chạy dọc từ ngực lên đến đỉnh đầu, Ninh Tây Cố phản bác nói: “Những lời bố nói đều là ý nghĩ một chiều, cô ấy là một cô gái tốt có gia thế trong sạch. Bằng cấp không cao thật, nhưng cũng coi như là bằng đại học chính quy, con thấy không có gì là không tốt cả. Cô ấy dựa vào năng lực của mình để kiếm tiền, không có gì là không sạch sẽ cả. Còn về việc bao nuôi, chỉ là hiểu lầm thôi. Chẳng lẽ chỉ cần yêu đương với người có tiền thì mối quan hệ đó là bố nuôi sao? Bố đừng nói khó nghe như thế.”
Ông Ninh cảm thấy cậu đã bị tẩy não, không chấp nhận ý kiến của cậu, chỉ đáp qua loa: “Ừ, bố biết con sẽ trả lời bố như thế, vậy nên trước nay bố không muốn nói với con về vấn đề này. Bây giờ tạm thời bố không muốn đóng vai người ác chia rẽ uyên ương, con đang trong thời kỳ trẻ tuổi phản nghịch, bố mà làm theo cách đó thì chỉ phản tác dụng, thúc giục tâm lý phản nghịch của con mà thôi. Cho dù con chỉ thích con bé ba phần, nhưng vì phản đối ý kiến của bố mà lầm tưởng bản thân yêu con bé đến bảy phần.”
“Bố không coi thường Nhạc tiểu thư.”
“Ngược lại, bố rất nể phục một cô gái thôn quê như con bé có thể đi đến được ngày hôm nay, trở thành một nữ doanh nhân có chút thành tựu.”
“Nhưng hai con không xứng với nhau, những việc khi hai con ở bên nhau bố cũng biết đôi chút, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-hoa-dao/649755/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.