*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Song
Beta: Lam
Giữa bầu không khí căng thẳng.
Ninh Tây Cố cùng Giang Diệp Sơn đều âm thầm nhanh chóng quan sát tình địch, hai người đứng thẳng người, im lặng không lên tiếng.
Ninh Tây Cố nghĩ: Không cao bằng mình, vai cũng không rộng bằng mình, nhìn qua có hơi già, phong cách ăn mặc trông ra vẻ, không đủ gây sợ hãi, ha ha.
Giang Diệp Sơn nghĩ: Mặt non nớt đến vậy, ăn mặc thật trẻ con, lại còn đi taxi tới, nhìn qua đúng là một tên học sinh nghèo, không có thành thục chững chạc như mình. Anh ta còn khinh không thèm bắt nạt trẻ con, ha ha…
Sau đó Ninh Tây Cố liền đánh đòn phủ đầu, cậu mỉm cười, nói: “Chào chú, chắc hẳn chú là chú Giang mà Nhạc Quỳnh Quỳnh từng nhắc tới?”
Lại còn cố ý nhấn mạnh một tiếng “Chú”, cứ như anh ta già lắm vậy, đàn ông ba mươi như nhành hoa có được không? Giang Diệp Sơn cũng không tức giận, lại nở nụ cười bình tĩnh tự nhiên, nói: “Cậu là con cái nhà nào? Là cháu họ của Nhạc Quỳnh Quỳnh à?”
Ninh Tây Cố còn chưa lên tiếng.
Nhạc Quỳnh Quỳnh đã nổi giận trước rồi: “Cục cớt ấy! Trông em già thế à?”
“Vậy nếu không thì là ai?” Giang Diệp Sơn vẫn ung dung hỏi: “Nhìn qua vẫn là học sinh, không phải là bạn trai em đấy chứ?”
Giọng điệu của Giang Diệp Sơn như đang nói: “Không thể nào? Em lại có thể quen một tên bạn trai trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-hoa-dao/649733/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.