Trong đại sảnh của công ty đã tan tầm một mảnh yên tĩnh, chỉ có trong căn phòng đang đóng chặt phát ra một tia ánh đèn len lỏi, cẩn thận nghe kĩ còn có thể nghe thấy được tiếng nước hỗn tạp khả nghi, nhịn không được truyền ra tiếng rên rỉ.
“Ngô a…”
Trên bàn làm việc hỗn độn là quần áo của đôi nam nhân, hai chân của Nghiêm Mộ Thanh bị Lý Chí tách ra, nâng lên đặt ở trên tay vịn của ghế, vô lực thừa nhận va chạm của nam nhân.
Quá sâu…
Nghiêm Mộ Thanh tránh cũng không thể tránh, mỗi một lần đều bị Lý Chí thao tới mức lưng hung hăng bị va đập vào phần lưng dựa của ghế. Nghiêm Mộ Thanh phát hiện ra hô hấp của bản thân hoàn toàn không theo kịp được tốc độ mạnh mẽ của Lý Chí đang thao mình, thẳng thừng bị nam nhân làm cho không thể hô hấp nổi, hoàn toàn không giấu nổi được tiếng rên rỉ đang phát ra.
Lý Chí đối với loại tư thế cơ thể này rất vừa lòng, hắn cúi đầu nhìn, nam nhân dưới thân toàn mỗi một chi tiết đêu không thể trốn khỏi được ánh mắt của hắn.
Dường như đang tuần tra lãnh địa của mình, Lý Chí thắt lưng không ngừng, lại dùng ánh mắt nóng rực đem toàn thân Nghiêm Mộ Thanh quét nhìn một lần. Nhũ tiêm sưng đỏ, cơ bụng đáng thương co rút lại, còn có tính khí sung huyết đang được tay mình không ngừng thưởng thức. Cuối cùng ánh mắt dừng lại tại nơi mà đang bị bắt buộc tiếp nhận bản thân mình kia, ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-hao-chung-ta-lam-bang-huu-co-duoc-hay-khong/2410428/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.