Lần được trải nghiệm huấn luyện kiểu quân sự, Trường Minh cảm thấy rất thích thú.
Năm giờ mười lăm sáng tập trung trước sân, sau đó tập các bài thể dục trong ba mươi phút. Tập xong thì vệ sinh sân tập và phòng ở. Đúng sáu giờ sáng thì ăn sáng tại phòng ăn.
Trước kia trên mạng nổi lên một Tiktoker nấu ăn cho các anh bộ đội với mức giá mười ba nghìn đồng hoặc hai mươi sáu nghìn đồng, Trường Minh xem đến nghiện, lâu lâu còn học theo cái anh đó nấu thử suất cơm hai mươi sáu nghìn xem thế nào.
Kết quả thế nào cũng không cần phải nói. Với tài nấu ăn ngon từ trong bụng mẹ cùng với kỹ năng trả giá Trường Minh đã học được sau khi dì cậu đổ bệnh, cậu đã có thể nấu ra một phần cơm hai mươi sái nghìn vừa ngon vừa nhiều và đầy đủ các chất cần thiết.
Nhưng hiện giờ, vật chất thiếu thốn mọi mặt, bữa ăn của một người chỉ là hai lát bánh mỳ sandwich và một ly nước nhỏ. Cái miệng Trường Minh được Thỏ chiều riết quen nên nhất thời cảm thấy bánh không ngon, không ăn được nhiều.
Nhìn thấy Trường Minh ủ rũ như thế, Thỏ xoa đầu an ủi cậu: "Đợi lát nữa về phòng, tôi nấu mỳ cho cậu nhé?"
Trường Minh xoa xoa cái bụng đói, từ chối ý tốt của Thỏ. Cậu muốn rèn luyện sức chịu đói chịu khát cho bản thân, vì lỡ nếu sau này có bị mắc kẹt đâu đó thì chắc sẽ không quá chật vật.
Thỏ không nói gì nữa, khẽ nhìn về Cu Tí. Khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-dang-yeu/3426569/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.