Châu Lộ Lộ cứ thế bị ép buộc làm bạn gái của Đường Vũ.
Được rồi, thật ra thì cô cũng có phần tự nguyện, nhưng anh có thể đừng bá đạo như vậy, đến lời đồng ý cũng không cho người ta nói có được hay không?
Ép buộc cô làm bạn gái, rồi lại ép buộc cô trở về làm thư kí cho anh. Lần này thì cô nhất quyết không khuất phục.
Đường Vũ tức giận trừng mắt: "Tại sao không thể, em ở đó ngắm trai thì có thể sao?"
Châu Lộ Lộ cũng trừng mắt, anh cứ nói như cô mê trai lắm đó: "Em đã nhận lời Vương Giai Hi không làm nữa thì không thể làm nữa, con người quan trọng nhất là giữ lời."
Đường Vũ tức quá hoá cười: "Em nể mặt cô ta hay nể tiền của cô ta."
Châu Lộ Lộ lập tức không nói được gì nữa."
"Cô ta cho em bao nhiêu?"
Châu Lộ Lộ nêu một con số. Đường Vũ lại nói: "Hừ, vậy được rồi, anh cho em gấp 3 lần, em về làm thư kí cho anh."
Sao cô cảm thấy anh lúc này dường như có chút... Trẻ con?
"Thì ra anh nghĩ em ham tiền như vậy à."
"Còn không phải sao? Vì chút tiền cỏn con ấy mà bỏ anh."
Châu Lộ Lộ: "..." Chẳng phải tại anh suốt ngày mờ mờ ám ám với người ta hại cô hiểu lầm à. Giờ còn đổ tội cho cô.
"Sau này không được như thế nữa."
"Em có anh là em đã giàu nhất thế giới rồi. Biết chưa?"
Trời ơi, ai đến nói cho cô biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-dai-nhan-theo-duoi-vo-yeu/2406044/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.