Tiếng rên khe khẽ bên ngoài, giống như hai người kia thật sự đang hưởng thụ. 
Đối nghịch, bên trong tủ đa năng lại là một chiến trường nhẫn nhịn. 
Tu Kiệt không thể giữ mình đứng thẳng được nữa, anh cúi đầu, cong chân. Vồ lấy cậu, chôn mặt vào vai người nọ, khẽ khàng ngửi lấy mùi hương mà anh thầm mong muốn. 
Hạo Phong bất ngờ bị ôm lấy, rất thoải mái mà điều chỉnh tư thế. 
Tu Kiệt chỉ là chưa bao giờ thấy mấy chuyện này nên mới mất bình tĩnh thôi. Không ngờ được nam nhi tuổi này lại chưa từng xem loại chuyện giống thế này. 
Có phải là quá cổ hủ không chứ? 
Thương xót cho lớp trưởng quá! 
dằn vặt nhau tới tận 3 giờ mới kết thúc. Hạo Phong không dám ở lại, cha y bắt đầu thúc giục y trở về nhà rồi. 
Tu Kiệt đồng cảnh ngộ, anh chỉ muốn được trở về nhà, ở gần cậu dằn vặt thân, tâm quá. 
“Tạm biệt, mai gặp” Cậu nói. 
“Ừ, mai gặp” Anh đáp lại. 
Nhà cả hai nghịch hướng nhau, đến khi Hạo Phong đi đến ngã rẽ, không thể thấy được bóng hình nữa thì Tu Kiệt mới thu lại ánh mắt, bước chân trở về nhà. 
...... 
Hạo Phong về đến nhà, bước chân lên lầu không hiểu sao có chút loạn. 
Chắc là bị mùi trên người lớp trưởng hun cho đầu óc lâng lâng choáng váng rồi. 
Thay xong đồ, cậu cẩn thận vuốt vuốt đôi tai nhỏ của mình, không thể không nói, nó thật sự mềm, cậu sờ mãi còn mê. 
Không biết lớp trưởng về nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-con-yeu-duong-nhe/3455837/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.