Nhu Ái chỉ lấy ít đồ đem qua nhà Tống Hoài Nam. Vì hầu hết đồ dùng đều in bóng dáng của Lâm Chí Vĩ nên cô chẳng thèm giữ lại. Tất cả đều mua mới.
Dù cô không giàu bằng Tống Hoài Nam nhưng nhà cô cũng thuộc dạng dư giả, ba mẹ cô không bao giờ để con gái mình chịu thiệt.
Nhà Tống Hoài Nam chỉ có một phòng, dù sao cũng chỉ ở một thời gian ngắn nên ngủ sofa 1 2 ngày cũng chẳng sao.
Cô dặn lòng mình sẽ không bao giờ để chuyện như đêm hôm qua xảy ra lần nào nữa.
Anh thấy cô nhất quyết "đóng quân" ở sofa nên liền cho người mang một bộ sofa siêu to tới, lót đệm lông thật êm ái và ấm áp.
Dọn dẹp một chút rồi cô gọi Tống Hoài Nam ra, đưa ra một số nội quy, hầu như đều là tránh tiếp xúc quá gần và không làm phiền đến cuộc sống của nhau.
Cô cam kết sẽ trả tiền thuê phòng đầy đủ theo số ngày cô ở.
Nhìn thấy cái dáng vẻ rạch ròi của cô làm Tống Hoài Nam thấy thật giống vợ đang dặn dò chồng mình.
- Ở có vài ngày mà tính tiền gì chứ, quan hệ của chúng ta xa cách vậy sao?
Nhu Ái nghe vậy liền cảnh giác. Quan hệ gì cơ? Không phải chỉ đơn giản là bạn bè thôi sao?
- Cậu thích tôi à? Sao cứ nói mấy câu ngại ngùng vậy?
Vốn dĩ cô chỉ định hỏi vậy thôi, không ngờ anh lại nhìn cô với ánh mắt kiên định, đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-con-em-roi-vao-tay-soi-roi/2840128/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.