Thích Hân Nhiên: “??????”
Đồ ăn gì?
Sao anh biết cô đặt đồ bên ngoài?
“Ớ, người đâu rồi.” Ngụy Nam bật cười ở đầu dây bên kia: “Sợ chạy mất dép rồi à?”
“…… Không phải, hiện tại anh đang ở đâu?” Cô thoáng dự cảm được gì đó: “Anh đừng nói là đang ở dưới ký túc xá của em đấy nhé.”
Bên kia lại khẽ cười một tiếng: “Em ra nhìn là biết mà.”
Ra nhìn?!
Thích Hân Nhiên đột nhiên đứng thẳng người, chạy tới hành lang nhìn xuống tầng.
Đúng lúc đó, người đàn ông cao lớn đứng ngoài cổng ký túc xá cũng nhìn lên, tay anh giơ túi đồ ăn, khuôn mặt tuấn tú trắng nõn nở nụ cười làm động lòng người.
“……” Cô sửng sốt một lúc, gần như không nói nổi thành lời.
Đến khi lấy lại tinh thần thì đã chạy từ tầng 6 xuống chỗ ngoặt tầng 2.
Biết rõ anh vẫn luôn đứng chờ ở dưới mà chẳng hiểu sao bản thân lại vội vội vàng vàng.
Thích Hân Nhiên chống vào tay vịn cầu thang thở dốc, sau khi hơi thở bình ổn trở lại mới tiếp tục đi xuống, cô cố tình đi chậm lại, tới cổng còn lần mò mãi mới tìm ra thẻ vào trường.
“Tích.”
Bạn học bên ngoài còn nhanh tay hơn cô, quẹt thẻ xong thì mau chóng mở cửa tiến vào, lúc họ đi ngang qua cô còn nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao “Đẹp trai” gì đó.
…… Đẹp trai?
Đẹp đâu mà đẹp.
Thích Hân Nhiên đẩy cửa ra ngoài, nhìn người đàn ông đang dựa vào tường nghịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-truoc-yeu-sau/2498925/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.