Thích Hân Nhiên nằm sấp trên giường, nghiêng đầu gối lên cánh tay một lúc vẫn thấy không thoải mái bèn duỗi tay kéo gối ôm vào trong ngực, nặng nề đi vào giấc ngủ.
Vừa mệt vừa buồn ngủ.
Từ lúc ai kia bổ nhào tới cô đã cảm thấy có gì đó không ổn nhưng chẳng kịp ngăn cản, mơ mơ màng màng chiến đấu với anh đến bây giờ.
“Cưng à.” Ngụy Nam cũng gối lên cánh tay, song tư thế của anh là nằm nghiêng, lười biếng híp mắt nhìn cô.
“Hửm.” Cô nhấc đầu để lộ nửa khuôn mặt, gác cằm lên đầu vai mềm mịn nhẵn nhụi, không thèm mở mặt: “Sao ạ.”
“Đợi lần sau.” Ngụy Nam giơ tay vuốt ve lưng cô qua một lớp chăn: “Lại mua bộ áo ngủ mới nhé?”
“…… Sau đó lại để anh xé chơi ư?” Thích Hân Nhiên tức giận vặc lại một câu.
Từ lúc ai kia bổ nhào tới cô đã cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng thật sự hoàn toàn không nghĩ tới ai kia sẽ xé toạc váy ngủ của cô thành hai nửa…… Chẳng biết do chất lượng vải kém hay sức lực của anh quá kinh người nữa.
“Khụ, tại anh lỡ không kiềm chế được thôi.” Ngụy Nam thoáng chột dạ, lẩm bẩm: “Ai bảo bộ đồ ngủ này của em lại gợi cảm thế chứ.”
“Cút đi, cái đồ đầu óc đen tối.” Thích Hân Nhiên nhấc chân đá chăn, muốn cái tay trên lưng xoa eo cho cô, mở miệng: “Người ta bán đồ ngủ đứng đắn chứ có phải nội y tình thú gì đâu, gợi cảm con khỉ.”
Dứt lời lại vùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-truoc-yeu-sau/2498905/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.