Edit: Mạn Già La
Thẩm Văn Quân tiện đường đi đến cục cảnh sát, bởi vì lúc ấy Tạ Hàm còn đang ngủ, cho nên đem quần áo đã gói gọn giao cho đồng nghiệp của Tạ Hàm, nhờ giao giúp.
Sau khi Tạ Hàm tỉnh dậy mới biết được Thẩm Văn Quân đưa đồ cho mình, lúc ấy hắn buồn ngủ díp mắt, đầu óc không minh mẫn, sau khi lấy đồ trong túi ra mới kịp phản ứng ——
Khoan đã, Thẩm Văn Quân động tủ quần áo của hắn?
Hắn vội lật mấy bộ quần áo này lên, không tìm thấy hộp nhẫn, bộ kia hắn treo sâu bên trong tủ, Thẩm Văn Quân chắc sẽ không phát hiện đâu……
Nếu cậu ấy phát hiện, hẳn sẽ hỏi vài câu, nhỉ?
Nhưng bây giờ hắn cũng không có thời giờ về nhà.
Tạ Hàm muốn hỏi Thẩm Văn Quân, lấy điện thoại ra, soạn tin nhắn, nhưng mãi cũng không ấn gửi.
Đồng nghiệp lại tới gọi hắn, hắn tạm thời gác lại, đi làm việc.
Tra án là một chuyện gian nan, dài lâu, rườm rà mà cũng chẳng thú vị.
Không hề đơn giản nhẹ nhàng như trong phim truyền hình.
Lại qua ba ngày, hắn mới được rảnh về ngủ một giấc.
Sẵn tiện nhìn tủ quần áo một chút, hắn ngồi xổm xuống, nhìn đáy tủ quần áo và thanh treo đồ đầy tro bụi.
Tạ Hàm lấy chiếc áo khoác treo ở trong cùng ra. Hmm, móc áo bị thay đổi.
Tạ Hàm thò tay lấy hộp nhẫn trong túi ra, mở ra nhìn.
Còn nguyên.
Thẩm Văn Quân đã phát hiện hộp nhẫn chưa? Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-thien-nga/3599974/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.