Edit: Mạn Già La
Dưới ảnh hưởng của tin tức tố, Đằng Duệ si ngốc nhìn Thẩm Văn Quân, như thể bỏ thêm mười tám tầng filter, cảm thấy người đàn ông này là người xinh đẹp nhất trên đời, bị u mê đến thần hồn điên đảo.
Thẩm Văn Quân thì lại không, anh chán ghét liếc nhìn sinh viên Đằng Duệ, rõ ràng chỉ là một tên nhóc đầu óc ngu si, nước miếng trong miệng Đằng Duệ sắp chảy xuống đến nơi.
Anh cất bước, vội vã rời đi.
Cái thứ ngớ ngẩn nào đây trời?
Thẩm Văn Quân đến văn phòng của giáo viên trước, vừa lúc không có người, anh mới thở phào. Lúc sáng đã tiêm một liều thuốc ức chế rồi, không dùng tiếp được nữa, không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Thẩm Văn Quân đưa mắt nhìn đồng hồ, còn hai phút nữa là tới giờ học.
Bây giờ xin nghỉ dạy cũng không kịp rồi.
Hơn nữa, trước giờ anh chưa từng xin nghỉ trong kỳ phát tình.
Nhưng anh có loại dự cảm xấu, alpha vừa nãy đến lớp vào giờ này, trên tay còn cầm tài liệu khoa luật, rất có thể là đăng ký học lớp của anh. Lỡ như gặp, thì sẽ khiến kỳ phát tình của anh nặng thêm mất.
Để phòng ngộ nhỡ, Thẩm Văn Quân gọi điện thoại cho Tạ Hàm, Tạ Hàm lập tức nghe điện thoại.
Thẩm Văn Quân uyển chuyển nói: “Hiện tại cậu có rảnh không? Có thể tới đại học H một chuyến được không? Người tôi không thoải mái lắm. Tầm một tiếng nữa.”
Tạ Hàm lập tức hiểu ý anh: “Hiện tại tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-thien-nga/3599967/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.