Mặt anh xám xịt nhìn Phượng khiêu vũ với một gã đàn ông lạ mặt bên đài phun nước. Cô nói muốn ăn thử món bánh táo trứ danh của tiệm bánh Gustav, anh liền xếp hàng một tiếng mua cho cô. Và khi anh quay trở lại, cô đang khiêu vũ trên điệu Waltzes No.1 của Mozart với một tên tóc xoăn ngớ ngẩn?
Một dàn nhạc nghiệp dư tự phát gồm cello, violin, viola và piano điện tử chơi nhạc cho họ. Họ ở đây không phải chỉ có Phượng và tên đàn ông lạ mặt. Mà còn năm cặp đôi đang khiêu vũ ngẫu hứng khác.
Ấy vậy, trong mắt anh chỉ thấy Phượng cùng tên tóc xoăn lạ mặt nhảy quanh đài phun nước. Anh hoàn toàn xóa năm cặp đôi còn lại khỏi bộ lọc.
Đồng thời anh cũng tự quên rằng ở Vienna, tại bất cứ quảng trường, đài phun nước hay công viên nào, một khi có tiếng nhạc cất lên thì nam nữ lạ mặt mời nhau khiêu vũ là chuyện vô cùng bình thường. Sau khi nhảy xong, họ vui vẻ cảm ơn nhau một tiếng rồi đường ai nấy đi.
Phượng là người hướng ngoại, thích náo nhiệt. Tại sao anh lại quên mất cô ham vui thế nào? Nếu có tên dở hơi nào ngỏ lời, khẳng định cô không chần chừ mà khiêu vũ cùng hắn. Nhìn nụ cười vô tư trên môi cô kìa.
Tên ngoại quốc kia trông có vẻ cao ráo. Nhưng lại gầy gò, cằm nhọn, râu chưa phát triển. Cậu ta chỉ mới mười chín, hai mươi tuổi. Tên nhóc đó còn ít tuổi hơn cô.
Nguyễn Thị Mỹ Phượng lại trêu hoa ghẹo nguyệt. Chết tiệt!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-phuong-hoang/3593695/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.