Khi tiệc tàn và từng nhóm khách ra về thì mặt trời cũng dần ló rạng ở đường chân trời. 
Chị Linh lê lết bước chân uể oải hệt như một con thây ma. 
“Phượng ơi, chị hối hận vì làm ngành sự kiện rồi. Nhìn chị đi, chưa ba mươi tuổi, đã có nếp nhăn mắt rồi đây này. Ôi…cái thân già của tôi…” 
Thành thật mà nói thì sau chuỗi sự kiện điên cuồng này của Mike, nhóm sự kiện của chị Linh không ai ra hình người cả. 
Anh Lợi vì tránh một nhóm khách say xỉn mà ngã xuống bể bơi, đang phải đi thay đồ. Phượng thì hốc mắt sâu hoắm vì phải tập trung làm nhạc cả đêm. Quần áo thành viên nào cũng nhăn nhúm, có người đồng phục trắng đã trở thành màu cháo lòng. 
Chị Linh xốc lại tinh thần, ra hiệu. 
“Nhân viên nữ dọn dẹp tới đó thôi. Việc thu dọn sân khấu bàn ghế để nhân viên nam làm. Yên tâm, có phục vụ của resort hỗ trợ. Xong việc tất cả trở về phòng nghỉ ngơi. Sáng nay lịch trình nhẹ nhàng, thay phiên nhau làm như đã sắp xếp nhé…” 
Nếu không phải quá mệt, thì bọn họ cũng muốn reo hò. 
Nhóm nhân viên nữ giải tán, tản ra trở về phòng nghỉ. 
Phượng chung phòng với một nhân viên khác. Hai người cùng về. 
Còn sớm nên các vị khách khác của resort chưa thức giấc, hành lang vắng tanh không bóng người. 
Bạn nhân viên đi cùng nghe thấy rõ tiếng đế giày của Phượng ma sát xuống sàn đá. Cô ấy hỏi: 
“Phượng, chân bà làm sao thế?” 
Phượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-phuong-hoang/3593606/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.