Trước cổng trường Đại Học HoaTranh, có 1 dáng người nhỏ nhắn với quần tây, áo sơ mi trắng, tóc buột caokhông màu mè gì cả đang loay hoay tìm phòng thi. Giữa dòng người tấp nậpnày con bé đó là người duy nhất mặc áosơ mi trắng nên nhanh chóng được sự chú ý của cả trường. Con bé đó không ai khác chính là nó - HuỳnhKim Anh. Sau một hồi hì hục tìm kiếm thì nó cũng định vị được phòng thi củamình. Leo lên đến lầu 3, nó tự nói với mình: “ Ôi trời chỉ là thi thôi có cầncao vậy không? Rủi chóng mặt té lăn cầu thang chắc chết!”. Nói rồi tự cười 1mình y như con điên. Cũng phải thôi, ai người ta cũng thi cho có bạn có đôi ainhư nó, nguyên trường có mình nó đăng kí thi vào đây, mà thôi tự làm tự chịutrách ai bây giờ vã lại hôm làm hồ sơ dự thi nó không đến được nghĩ tới đó nómuốn khóc ghê gớm. Học sinh ngoan thế cơ mà ngày làm thủ tục thì nó lại ở nhàngủ. Lếch xác vào phòng thi với dáng điđược đánh giá là yểu điệu thục nữ, nó đảo mắt tìm kiếm cái bàn có số báo danh củamình rồi nhanh chóng ngồi an tọa ở đó. Nó khẽ mĩm cười nhìn ra cửa sổ:” cuối cùng cũng được ngồi ^^”, 1 nụ cười như ánh nắng mặt trờilúc tinh sương làm những tâm hồn trong lớp không khỏi ngất ngây. Như nhận thấycó kẻ đang phá hoại tâm trạng vừa mới tốt của mình nó nhanh chóng lấy lại tinhthần tỏa ra thứ băng khí vô cùng đáng sợ. Và đó cũng chính là lý do tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-bam-yeu-em-nhe/30039/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.