18
"Không, không phải vậy!"
"Triết Dương, ta thực sự yêu chàng."
Tạ Chỉ Duệ đau đớn lắc đầu, nước mắt tuôn rơi: "Ta đã biết mình sai rồi, Triết Dương, ta yêu chàng! Người ta yêu từ đầu đến cuối chỉ có chàng mà thôi!"
"Nhưng ta đã không còn yêu ngươi nữa."
Thịnh Triết Dương lùi lại một bước, ánh mắt lạnh lùng: "Ta đã trở thành Quân hậu Bắc Lương, vậy mà lại bị ngươi hại đến mức rơi vào đại lao, mạng sống chỉ còn trong sớm tối. Tạ Chỉ Duệ, hết lần này đến lần khác, ngươi hãm hại ta, rốt cuộc muốn dồn ta đến đường cùng mới vừa lòng sao?"
"Ta... ta không có..."
Trước những lời chất vấn ấy, Tạ Chỉ Duệ nghẹn lại, không thể nói thêm được gì ngoài việc yếu ớt phủ nhận. Đột nhiên, nàng ta siết chặt tay, ánh mắt khóa chặt Thịnh Triết Dương.
"Triết Dương, chàng không thể thành thân với người khác! Chàng không thực lòng yêu Hoàng đế Bắc Lương, đúng không?"
"Thế thì liên quan gì đến ngươi?"
Thịnh Triết Dương khẽ cười, giọng điệu lạnh như băng: "Ta yêu ai, không yêu ai, ngươi cũng có tư cách hỏi sao?"
Tạ Chỉ Duệ á khẩu, không thể đáp lại. Lúc này, nàng ta chợt nhận ra… Người đã từng dịu dàng với nàng ta, từng muốn cầu nguyện trước thần linh để được bên nhau trọn đời, đã hoàn toàn không còn nữa.
Bất chợt, nàng ta đưa tay nắm lấy Thịnh Triết Dương, giọng nói đầy vẻ cầu xin.
"Triết Dương, ngày sinh thần của chàng, chàng nói muốn ước nguyện, muốn ở bên ta trọn đời...
Đó là thật sao?"
Thịnh Triết Dương không đáp, chỉ lặng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-triet-duong-co-quy/5044481/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.