Vị Hoàng đế Bắc Lương cao cao tại thượng kia, vậy mà đích thân đến rước dâu.
Đừng nói Thịnh Triết Dương, ngay cả Từ Phong cũng sửng sốt đến mức đứng ngây ra.
Dân chúng xung quanh lập tức hiểu rõ, Hoàng đế Bắc Lương đang dành cho vị Quận vương hòa thân này sự tôn sủng cao nhất.
Thịnh Triết Dương nhìn Đoạn Tiếu Hàn từng bước tiến về phía mình, nàng đưa tay ra, cất giọng ôn hòa: "Phúc Khang quận vương đến từ phương xa, cùng trẫm kết thành lương duyên, là may mắn của trẫm. Mời theo trẫm hồi cung."
"Đây cũng là may mắn của thần."
Thịnh Triết Dương nói, rồi đặt tay vào bàn tay nàng.
Đoạn Tiếu Hàn dìu hắn lên kiệu phượng, còn nàng cưỡi ngựa, đi trước dẫn đường.
Đội ngũ rước dâu tiến vào hoàng cung, hôn lễ đế hậu long trọng và phức tạp, đến khi hoàn tất, Thịnh Triết Dương đã mệt lả.
Hắn ngồi trên giường cưới, dự định chờ Đoạn Tiếu Hàn theo đúng nghi lễ mà trở về.
Nhưng cung nữ lại trực tiếp chuẩn bị nước tắm cho hắn.
"Đây là làm gì?"
Hắn khó hiểu.
Đừng nói là đế hậu, ngay cả dân thường cũng không có tục lệ này.
"Điện hạ không cần lo lắng."
Cung nữ Tiểu Xuân mỉm cười.
"Bệ hạ nói, đại hôn phức tạp, điện hạ chắc chắn đã rất mệt mỏi."
"Nên bệ hạ sẽ trở lại sau hai canh giờ, điện hạ không cần chờ đợi."
Hóa ra lại là sắp xếp của Đoạn Tiếu Hàn.
Trong lòng Thịnh Triết Dương khẽ mềm nhũn.
Người này sao lại như vậy, chu đáo đến mức khiến hắn không biết phải làm sao.
Hắn không phản kháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-triet-duong-co-quy/5044474/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.