Editor: Kaori0kawa
Beta 1: Mai_kari
Chân Mạch ngồi trong văn phòng, nhìn điện thoại trên bàn, đôi mày thanh tú nhíu chặt, dường như suy nghĩ chưa thông.
Nghĩ mãi, rốt cục hắn cầm lấy điện thoại.
Điện thoại reo thật lâu, đối phương vẫn không tiếp.
Chân Mạch rất kiên trì, mãi không dập máy, đến tận khi điện thoại tự động ngắt mới thôi.
Hắn buông điện thoại, tựa người vào đệm lưng ghế dựa, nhìn về phía ngoài cửa sổ có chút hiu quạnh.
Chỗ hắn ngồi là lầu hai, vẫn còn nhìn thấy cây ngô đồng bên ngoài, phần lớn lá cây đều đã biến khô vàng, là là bay trong gió.
Trong phòng rất tĩnh.
Một hồi lâu, đối phương vẫn không gọi lại. Hắn suy nghĩ một chút, lại cầm lấy điện thoại.
Đến lúc này, y nhận máy. “Alo.” Thanh âm rất bình tĩnh.
Chân Mạch cũng rất bình tĩnh: “Minh Dương, em là Chân Mạch.”
“Ừ.” Tiết Minh Dương bất động thanh sắc. “Có việc gì sao?”
“Phải, có việc.” Chân Mạch nhìn ra ngoài cửa sổ, bình tĩnh nói: “Anh có thời gian chứ? Em cần nói chuyện với anh.”
Tiết Minh Dương trầm mặc một hồi, mới nhàn nhạt đáp: “Có thể thảo luận qua điện thoại.”
Chân Mạch ôn hòa mà kiên trì: “Là việc tư, em muốn mặt đối mặt nói với anh, hy vọng anh có thể dành chút thời gian để gặp.”
Tiết Minh Dương dường như muốn chạy trốn: “Tết sắp đến rồi, anh bận nhiều việc.”
“Em biết. Nhưng dù bận công tác mong anh dành chút thời gian riêng tư nghe em nói, em nghĩ điều đó là cần thiết.” Chân Mạch nhẹ giọng. “Minh Dương, mặc kệ giữa chúng ta có kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thuyet-ai-tinh-hoi-lai-qua/1318069/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.