Lúc Tiết Minh Dương chạy tới thành phố nhỏ trong núi này, trời đã nửa đêm.
Chân Mạch mệt mỏi rã rời ngồi bên cạnh, nửa ngủ nửa tỉnh, căn bản không chú ý đây là nơi nào.
Tiết Minh Dương nhìn hắn dáng dấp đang ngủ của hắn, bỗng nhiên cảm thấy hắn rất giống một đứa trẻ, không khỏi nở nụ cười, cũng không kinh động hắn, xuống xe thuê một phòng trong khách sạn nhỏ. Tuy nói nhỏ, nhưng vẫn là chỗ tốt nhất trong thành phố nhỏ này.
Chân Mạch chỉ cảm thấy khi bản thân đang mơ mơ màng màng thì bị Tiết Minh Dương tha ra khỏi xe, miễn cưỡng tỉnh lại, theo y đi vào một tiền sảnh chật hẹp, sau đó lên lầu hai, theo y vào một gian khách phòng.
Căn phòng này miễn cưỡng có thể đạt tiêu chuẩn, có hai cái giường đơn, mặt trên còn có nệm, không có điều hòa, dưới drap giường có thảm điện, trong phòng tắm cũng không có nước nóng, vừa nhìn liền thấy như nhà dân nông thôn vùng núi, một cô gái đem hai bình nước nóng tiến đến rồi đi ngay.
Chân Mạch lung lay mà đi vào phòng tắm, nhìn nhìn chung quanh, ở đây chỉ có một một cái bồn rửa mặt đơn sơ, hai chiếc khăn mặt có chút cũ, hai cái ly thủy tinh súc miệng không quai, góc tường có một vòi phun, tựa hồ là dùng cho lúc tắm gội.
Hắn còn không có làm gì, Tiết Minh Dương đã xông tới, nói với hắn: “Không có nước nóng, rửa mặt đánh răng thì còn được, ngàn vạn lần đừng tắm, cảm lạnh đấy.” Nói xong, liền đưa cho hắn một cái bàn chải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thuyet-ai-tinh-hoi-lai-qua/1318063/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.