Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Tảo Tình không phải là cái người vừa làm ra vẻ vừa mắc bệnh công chúa.
Càng không có trái tim pha lê.
Hình thức ở chung của hai anh em vẫn luôn giống như kẻ thù.
Ai cũng chướng mắt ai.
Cái gì khó nghe nói đều đã nói qua, nghiêm trọng hơn cái này rất nhiều, nhưng duy nhất lần này, cô tức giận, ném xuống một câu "Ngày mai em dọn đi" rồi ngã xuống cửa, thậm chí còn không thèm tẩy trang mà cứ nằm đấy mà ngủ.
Triệu Nguyên Trình đi qua nơi đó.
Nhịn không được còn muốn châm chọc cô: "Đem cái mặt lè loạt đó của em tẩy sạch hết đi, dám cọ vào tường của anh, anh để em liếm sạch sẽ."
Dứt lời.
Trên ván cửa một cái gối mạnh mẽ nện vào đầu.
Từ nhỏ đến lớn cô đã thích cáo trạng.
Nhà trẻ tố cáo Triệu Nguyên Trình ăn vụng điểm tâm của cô, tiểu học tố cáo Triệu Nguyên Trình trộm dùng cục tẩy thơm của chính mình, trung học lại tố cáo anh ta yêu sớm, chỉ cần là có thể để anh ta bị mắng.
Tảo Tình liền chưa từng nương tay.
*
Ngay cả hiện tại.
Triệu Nguyên Trình cũng không ít lần bị Tảo Tình hố.
Mới sáng sớm đã nhận được điện thoại quan tâm của mẹ già ở nhà, còn một cuộc nối tiếp một cuộc, anh tắt máy mới ngừng lại.
Đi ra phòng họp.
Tâm trạng vốn không tốt, ra cửa lại gặp được Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thich/2423647/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.