Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Một phần lẩu cay đóng gói xong mất hơn mười phút.
Quay lại một lần nữa.
Lần này lộ trình khiến trái tim Lý Bình Xuyên sinh ra mỏi mệt, thời điểm sắp tới nhà Triệu Nguyên Trình, anh ta nửa tỉnh nửa mơ, chính mình còn thấy rõ đường đi, vốn dĩ uống cũng ít, thật sự không tính là say.
"Không cần đưa tôi đi, tôi có thể lên được." Anh ta giật nhẹ cà vạt đẩy cửa xe ra, lại nghĩ đến cái gì, nghiêng người dặn dò Lý Bình Xuyên, "Vất vả cho cậu... tháng này... tăng tiền lương."
Lý Bình Xuyên: "Cảm ơn Triệu tổng."
Tính ra, cái này thật sư là anh nên có, không cần phải làm màu từ chối.
Nhìn Triệu Nguyên Trình vào thang máy.
Lý Bình Xuyên mới yên tâm khởi động xe, đang muốn lái về phía trước, dư quang quét tới một phần lẩu cay được đặt bên cạnh.
Quên bảo Triệu Nguyên Trình mang đi.
"Haizzz."
Anh thở dài một hơi.
Điều chỉnh tâm trạng xong, xách phần lẩu cay kia lên lầu, dừng ở ngoài cửa nhà Tảo Tình, nhấn chuông cửa, toàn bộ hành động đi xuống đã tiêu hao gần hết sức lực của anh.
Triệu Nguyên Trình mới vừa đi lên.
Còn tưởng rằng sẽ là anh ta tới mở cửa, nhưng người đứng trước mặt, lại là Tảo Tình vừa mới tỉnh ngủ, cô híp mắt nhìn về phía ngoài cửa, tinh thần lập tức phấn chấn lên, ngay cả lưỡi cũng níu hết lại, "... Anh, sao... anh làm gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thich/2423638/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.