Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Lời này không giống như là Lý Bình Xuyên có thể nói ra.
Cùng với sự chất vấn gay gắt, Tảo Tình nghe ra được vẻ không vui trong giọng nói của anh, cô thật thà đứng đấy, như thể tính cách của hai người bị đảo ngược, hiện tại người ăn nói vụng về đã biến thành cô.
Cũng may Kỳ Hòa kịp thời xuất hiện, cứu cô.
Cô ấy đứng ở dưới lầu, nhìn thấy Tảo Tình và người đàn ông kia đứng mặt đối mặt, tỉ lệ chiều cao chênh lệch nhìn không sót thứ gì.
Tảo Tình cả người khí thế đều bị giảm sút.
Yếu mềm.
"Khôi Thái Lang!" Kỳ Hòa kêu tên chú chó một tiếng, chú chó bước chân ngắn ngủn, sốt sắng muốn lao đến.
Kéo mạnh sợi dây của Tảo Tình.
Cũng kéo theo suy nghĩ của cô trở lại.
Kỳ Hòa cười khan một cái, chào hỏi Lý Bình Xuyên, "Này, tôi ở cách vách nhà anh, còn nhớ không?"
Lý Bình Xuyên khôi phục bộ dáng lãnh đạm, gật đầu rồi bước lên lầu.
Khoảng cách kéo ra.
Kỳ Hòa vội vàng chạy lên túm lấy tay Tảo Tình, "Cậu chạy đi đâu, tớ tìm một vòng cũng không tìm được."
Tảo Tình cảm xúc trầm xuống, mắt nhìn theo bóng dáng Lý Bình Xuyên lên lầu, cúi đầu.
Các cô đi lên khi Lý Bình Xuyên đang gõ cửa.
Mở cửa thật sự là một người phụ nữ.
Nhìn không thấy dáng vẻ.
Giọng nói lại nũng nịu, lộ ra vài phần ngọt mềm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thich/2423632/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.