Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Dưới sự cố chấp của Tảo Tình, Lý Bình Xuyên vẫn lấy quần cho cô mặc vào. Cái áo rộng thùng thình, và cái quần này là một bộ, nhưng lưng quần quá lớn, cô phải vịn lấy mới có thể bảo đảm nó không tuột.
Lý Bình Xuyên đặc biệt mua bàn chải đánh răng.
Vẫn là hồng nhạt.
Trên bồn rửa tay chỉ đặt vài món.
Bàn chải đánh răng ly nước kem đánh răng, dao cạo râu.
Cùng Triệu Nguyên Trình con người xấu xí kia hoàn toàn khác nhau, một mình anh ta là đã có vài chai sáp vuốt tóc, tinh xảo đến mức dụng cụ rửa mặt còn đắt hơn cả cô.
So sánh mới thấy, Lý Bình Xuyên mộc mạc hơn nhiều.
Xuất phát từ tò mò.
Tảo Tình cầm lấy dao cạo râu của Lý Bình Xuyên lên quan sát, là loại cần phải thay mới lưỡi dao, tiện nghi, không có cảm xúc khoa học kỹ thuật gì.
Giống nhà anh, đơn giản và bình dị.
Lý Bình Xuyên đứng ở cửa nhà vệ sinh, nhìn cô đùa nghịch dao cạo râu của chính mình, một bàn tay còn phải vịn lấy lưng quần, trông rất buồn cười.
"Ăn cơm."
Tảo Tình hết hồn.
Nhanh chóng đi theo ra ngoài.
Giữa hai chân cô có chút không thoải mái, đã lâu lắm rồi không có làm, lần đầu cứ như vậy không ngừng nghỉ, ít nhiều có chút ăn không tiêu, nhưng ngẩng đầu lên nhìn, Lý Bình Xuyên một chút khác thường cũng không có.
Đồ ăn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thich/2423612/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.