Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Lý Bình Xuyên ít nói.
Cảm xúc dâng trào, thậm chí một chữ cũng không nói ra.
Buổi tối ăn cơm, anh cũng không có đặc biệt chăm sóc, Tảo Tình nói muốn ăn mì gói, anh liền đưa mì, cũng không có như cô nghĩ, nói cái gì mà mì gói là thực phẩm rác rưởi, sau đó mang cô đi ra ngoài ăn.
Xem ra là thật sự tức giận rồi.
Năng lực thích ứng của Tảo Tình khá mạnh, sau nửa ngày, đã thăm dò được cách sắp xếp và bố cục nhà của Lý Bình Xuyên, đa số đồ đạc trong nhà đều là của chủ nhà, dưới chân có một tấm thảm chất lượng tốt là chính anh mua.
Ngồi lên, lông tơ xù xù, gãi đầu gối.
Cô cúi đầu ăn mì, từng miếng từng miếng lùa vào miệng.
Mì này có vị thanh nhẹ, xen lẫn một chút vị ngọt của tôm tươi, cũng không khó ăn, chính là ăn nhiều bị ngán.
Đột nhiên hút lên một cái.
Lực độ quá lớn, vài giọt nước mì bắn trúng má Lý Bình Xuyên, anh thoáng ngẩn ngơ, muốn duỗi tay lau đi, Tảo Tình nhanh chóng lấy hai tờ giấy giúp anh lau, "Để tôi lau để tôi lau, đừng để tay dính dầu."
Thật ra chỉ có vài giọt, khăn giấy lấy qua không cần nhiều.
Nhưng bởi vì quá gần, Tảo Tình muốn tránh cũng không thể tránh chỉ có thể nhìn mũi, lông mi, nếp gấp của đôi mắt một mí của Lý Bình Xuyên và đôi môi có màu sắc khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thich/2423607/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.