Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Trước khi hỏi, Tảo Tình đã nghĩ Lý Bình Xuyên sẽ bởi vì thể diện mà không trả lời vấn đề, chỉ là không nghĩ tới, anh sẽ lấy Triệu Nguyên Trình ra làm lá chắn, phá vỡ hoàn toàn kế hoạch của cô.
Tảo Tình ngồi yên.
Điều nên nói hay không nên nói, một bụng lời nói, tất cả đều bị chìm nghỉm.
Cứng ngắc một lúc lâu, mới thốt ra một câu.
"...Anh sao lại nói cho Triệu Nguyên Trình?"
Lý Bình Xuyên bình tĩnh, ăn ngay nói thật, "Anh ta hỏi tới, thì nói thôi."
Móng tay của Tảo Tình sắp ghim vào quả táo.
"Vậy anh nói như thế nào?"
Xe chạy rất ổn định, nhịp tim của Lý Bình Xuyên dao động theo qui luật, lúc anh im lặng không nói, Tảo Tình liền biết anh không muốn trả lời, nhưng cô nếu không hỏi ra nguyên do, thật sự khó an tâm.
"...Vậy, không phải bởi vì tôi chứ?"
Lý Bình Xuyên nắm tay lái, vai thẳng tắp, người thì ở trạng thái căng chặt, "Điểm thi đại học của tôi không thấp, nếu có cái suy nghĩ kia, sẽ không làm nhiều đề như vậy."
Muốn cân bằng điểm số với Tảo Tình.
Nên đành đặt quá nhiều kỳ vọng.
Không một tiếng động.
Giống như quả bóng nước treo trong lòng cô cuối cùng cũng vỡ tung, trước khi vỡ thì nặng trĩu, mỗi một bước đều phải lắc lư một chút, không ổn định, hiện tại vỡ rồi, nước lạnh tràn vào, dập tắt ngọn lửa.
Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thich/2423600/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.