Dạ Mị chán ghét nắmlấy một góc quả tim rồi ném sang chiếc ghế bên cạnh, sau đó rút ra khăntay nhỏ, tỉ mỉ lau chùi ngón tay của mình. Nhược Ly chậm rãi nhìn dángvẻ của hắn, hơi nhíu mày, trong không khí có mùi ngai ngái khiến nànghơi buồn bực, không chút đồng tình nhìn đại phu nhân đang khổ sở giãygiụa dưới đất.
Đối với kẻ ác độc, đồng tình quả thực là kiểu cách.
Nhược Ly ngồi xổm xuống nhìn Đại phu nhân đang nằm rạp dưới chân mình, lãnhnhạt nói: "Nói, chuyện Thỏ tộc làm loạn ngươi biết được bao nhiêu?"
Sắc mặt Đại phu nhân càng thêm trắng bệch, sau đó vội vàng rên rỉ nói: "Phu thê ta quả thật không biết gì cả!"
Nhược Ly khẽ hừ lạnh, Đại phu nhân là người của Sài tộc, là chất nữ của Sàihầu vương, rốt cuộc Sài hầu vương vẫn không chịu từ bỏ ham muốn với ngôi vị chí tôn.
Nhược Ly vẫn chưa có thời gian để trừng trị ông ta.Điều không ngờ là khi nàng từ Mê Vụ sâm lâm trở về, Sài hầu vương đãthoái vị, nhưng hiện tại người thượng vị chính là nhi tử của ông ta, làmột tên vô cũng nham hiểm, giờ càng thêm khó đối phó.
"Hả? Ngươikhông biết sao? Vậy ngươi không cần phải sống nữa." Nhược Ly mỉm cườinhìn bà ta, nụ cười mang theo sự lạnh lẽo tận xương tủy.
Nụ cườinày khiến Dạ Mị cũng cảm thấy rét run, hắn không tự chủ lui về phía sauhai bước, cảm giác khi Nhược Ly cười như vậy, khẳng định không có việcgì tốt.
"Tiểu Bảo, ngươi muốn xử trí bà ta như nào?" Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-yeu-sung/2491873/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.